Thấy cậu như vậy, dù trong lòng Võ Đại Hổ có trăm mối lo cũng đành nuốt lại, chỉ nhẹ nhàng thở dài một hơi, rồi đứng dậy đem bát không mang về bếp.
Tống Thanh Hàn một mình trong phòng âm ỉ giận một hồi, đợi đến khi bình tĩnh lại, thì bắt đầu thấy hối hận.
Rõ ràng Võ Đại Hổ chỉ vì lo lắng cho cậu, cậu không biết ơn thì thôi, lại còn quay sang trách móc hắn, đây là kiểu lý lẽ gì vậy chứ...
Trước đây cậu đâu phải người hay tùy hứng, đối xử với đồng nghiệp hay bệnh nhân đều dịu dàng chu đáo, vậy mà tới nơi này, lại cứ như có thù oán với Võ Đại Hổ, thật kỳ lạ.
Nghĩ tới nghĩ lui cũng chẳng nghĩ ra lý do, cuối cùng chỉ có thể đổ cho việc mang thai làm thay đổi hormone, dẫn đến tâm trạng cũng thất thường.
Nghe bên ngoài có tiếng mài dao, Tống Thanh Hàn ngồi không yên, liền chậm rãi đi ra ngoài, giúp Võ Đại Hổ sấy khô toàn bộ túi quả la hán, cất gọn vào bao, đặt vào góc nhà.
Xử lý xong đống quả la hán, Võ Đại Hổ ngẫm nghĩ một lát rồi nói với Tống Thanh Hàn:
"Chắc mai là làm xong giường rồi. Khi đó phải tìm chỗ dời cái giường cũ này đi. Còn nữa, thêm hai tháng nữa ngươi sẽ sinh con, cũng cần thêm chỗ ở, ta đang tính lát nữa đi tìm thợ xây trong thôn đến, mở rộng thêm sân nhà với mấy gian phòng, ngươi thấy sao?"
Chuyện tốt thế này, sao Tống Thanh Hàn lại từ chối được? Cậu gật đầu như gà mổ thóc, rồi lập tức lon
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-hanh-phuc-cua-tieu-tay-y/4685609/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.