“ Ưm...” Đây là đâu vậy. Mẫn Nhi đang ngơ ngác đánh giá xung quanh bỗng của mở ra và có chàng trai bưng bát gì đó đi vào.
” Nàng uống thuốc đi “ chàng trai để bát thuốc lên bàn, Mẫn Nhi thấychàng trai vào thì đánh giá hắn. Ừm lớn lên cũng đẹp, làn da màu mậtong rắn chắc, gương mặt chữ điền nhìn có vẻ thành thật. Hắn cảm nhậnđược tầm mắt nóng rực của nàng nên vành tại nhận chóng đỏ lên nhưng dahắn ngăm ngăm nên cũng không thấy gì.
” Ngươi... Là ai vậy “ mình không biết thì mình hỏi thôi.
” Nàng bị sao vậy “ hắn nghi ngờ nhìn nàng
” Ta...Ta không nhớ gì hết” Mẫn Nhi tự cảm thấy mình thật thành thật nhà
Hắn sửng sờ một lát rồi cũng bình tĩnh “ ở đây là @&%.....”
Sau một hồi nàng cũng biết đây là triều đại Thanh Thiên ( ko có trong lịchsử đâu) ở đây là Đào gia trang sở dĩ gọi vậy là ở đây có rất nhiều câyđào. Hắn gọi là Chủ Thành Nam là người bị cô lập ở đây vì khi hắn sinhra nương hắn khó sinh mà qua đời ( lúc đầu Nam ca không định nói đâunhưng cả nghĩ trc sau gì Nhi tỷ cũng biết nên nói ta cho nó lành) lênvà tuổi cha cũng đi luôn từ đó người ta xa lánh và sợ hãi hắn. Chán ghét vì hắn không cha không nương, sợ hãi vì hắn hại chết cha nương sợ bịlấy qua mình. Còn nguyên chủ cũng tên Tiêu Mẫn Nhi, người Tiêu gia vìkẹt tiền mà gả nàng quá không phải nói là bán.
Nghe xông nàng trầm ngâm một lát rồi lạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-vien-cua-tieu-man-nhi/202155/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.