"Đại ca, ta nghe nói thức ăn ở Phương Bắc và Phương Nam khác biệt rất lớn, ngươi biết lúa nước phương Nam, lúa mạch phương Bắc gieo trồng cùng lúa nước nhưng là không giống như nhau, ngươi đã cẩn thận suy nghĩ kỹ chưa?" Tử Quân thay đổi đề tài.
"Kinh thành cũng có lúa nước, ít hơn, hơn nữa, hơn phân nửa là cống phẩm, bên đó có một mảng lớn nước suối đất trũng, trồng ra lúa nước cũng không giống nhau, mang theo một chút màu xanh biếc nhàn nhạt, ta đã ăn ở Ngự hoa viên, mùi gạo tương đối đậm hơn một chút, không hơn chúng ta thường ăn, cũng không giống nhau." Tử Hỉ nói.
Tử Hỉ thuận miệng nói đến, mấy người Tử Quân lại ao ước hâm mộ đầy mặt nhìn hắn, Tử Hỉ thấy ánh mắt của mọi người, vội xua tay nói: "Thuận miệng nói một chút, thuận miệng nói một chút."
"Đại ca vừa mới vào nhà, chúng ta cáo từ trước, ngày nào đó chờ đại ca nghỉ ngơi khoẻ rồi, chúng ta lại đến, còn có, cha mẹ ta nói muốn mời mọi người ăn bữa cơm." Tử Quân nói.
"Chúng ta bấy nhiêu người, nhà ngươi có thể ngồi xuống sao?" Tử Phúc nhìn nhìn một vòng này.
"Ngươi cũng quá coi khinh người ta rồi, nhà đường thúc ngươi xây nhà mới rộng, cũng có một cái sân rộng." Thẩm thị vội nói.
Tử Phúc nghe xong vỗ vỗ bả vai Tử Quân, cười nói: "Quả thực đã có tiền đồ rồi." Lại chuyển hướng hỏi Tử Tân: "Y học của ngươi ra sao rồi? Có thể ra khám bệnh chưa?"
Tử Tân cười nói: "Người khác không dám, Đại ca lên tiếng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-van-cua-tinh-nhi/758209/chuong-370.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.