Lâm Khang Bình nghe xong lập tức chạy đi, vừa phái người đi đón bà đỡ,vừa tìm người đi thông báo cho Thẩm thị, phân phó chuẩn bị nước ấm, cònmình bế Tử Tình đến Noãn Hương uyển. Tử Tình mỗi lần sinh đứa nhỏ đều là ở trong này, nói đây là phúc địa, bọn nhỏ sinh ra đều khỏe mạnh cườngtráng, cho nên sớm đã bảo nha hoàn thu dọn xong rồi.
Khi Thẩm thị đến, cơn đau bụng sinh của Tử Tình một cơn nhanh hơn mộtcơn, cố nén, mồ hôi đầy đầu, bà đỡ đến vừa nhìn, nói đã mở hai ngón tay, rồi đẩy Lâm Khang Bình đi ra ngoài. Tử Tình giằng co hai cái canh giờ,vào giờ sửu một khắc ngày ba mươi tháng sáu sinh nhi tử thứ tư, Tử Tìnhvừa nghe là nam hài thì thất vọng ngủ mất.
Sáng sớm, Văn Tam mang theo bọn nhỏ tới ăn điểm tâm, mới biết được lúcrạng sáng Tử Tình đã sinh một nam hài, tràn đầy tiếc nuối, thở dài:"Nàng dâu của nhi tử ta khi nào thì mới có thể xuất hiện? Khang Bìnhngươi cũng đừng quên đáp ứng với ta rồi. Các ngươi còn phải tiếp tục nỗlực đấy, khi nào sinh nữ nhi thì phải đưa tin cho ta, bằng không, takhông bỏ qua cho đâu."
"Thiếu gia, hình như ta không đáp ứng với ngươi cái gì đi. Việc này, tacũng không làm chủ được, Tình nhi nhà ta định đoạt." Lâm Khang Bình cười nói.
Vì Tử Tình ở cữ, Văn Tam không thể không biết xấu hổ ở lại lâu, ở haingày thì đi, nhưng là hai ngày này hai đứa nhỏ chơi đùa thật điên,thường ngày ở nhà quy củ nhiều, làm chuyện gì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-van-cua-tinh-nhi/758156/chuong-317.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.