Tử Phúc chờ Tử Lộc khóc đủ, đưa tới chiếc khăn, : "Nhị đệ, cái này mất mặt, có người thi cả đời, cũng là tú tài, còn có người, thi tú tài thi mười năm tám năm, cái này cũng mới mẻ gì, ngươi còn trẻ tuổi là tú tài, dễ dàng rồi."
Tử Quân và Tử Tân cũng đều : "Chúng ta cũng khẳng định qua được, nhị ca yên tâm, có chúng ta cùng đấy."
"Chuyện bây giờ khó mà nha, ai dám khẳng định mình có thể qua? Cùng lắm vẫn thi lại là được, được, đổi con đường khác, làm gì phải cần con đường u ám? Ta mà trúng, lại thi lần, còn trúng, ta liền theo tỷ phu làm buôn bán, kiếm nhiều tiền, mua đất, làm đại địa chủ tiêu dao." Tử Hỉ .
"Thôi , ngươi phải làm đại địa chủ, chúng ta càng có hi vọng rồi, vẫn là sớm tính toán thôi." Tử Quân .
"Ta xem cũng phải, ta chuẩn bị theo nhạc phụ ta học y, về sau, tranh thủ làm danh y, các ngươi có bệnh ta bao tất." Tử Tân cười .
"A phi, ngươi mới có bệnh đấy, ta tốt nhất cả đời cần tìm ngươi." Tử Hỉ và Tử Thọ đồng thời .
khí trong xe thoải mái hơn nhiều, thực ra, những người này, đúng là dám ôm hi vọng có thể qua, thi cử nhân cũng như thi tú tài, có người thi cả đời, vẫn có thi đậu.
Sau bữa cơm chiều, Tử Phúc dẫn bọn họ trèo lên tháp, xem đèn thuyền chài, Tử Phúc : "Nhớ được lần trước khi đến, Tình nhi kể chuyện Trương Kế, thư sinh bởi vì thi rớt mà ưu sầu khó có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-van-cua-tinh-nhi/758143/chuong-304.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.