Mọi người ra khỏi tửulâu, rẽ phải, chính là múa sư tử múa đèn rồng, múa đến cửa nhà ai, nhànày sẽ đốt pháo nghênh đón sư tử đèn rồng, cũng có mấy tiểu tử tầm mườibảy mười tám tuổi nghịch ngợm, không biết nguy hiểm, ném vụn pháo vàotrong đám người. Mấy người Tử Phúc cũng không dám lên phía trước, vẫn là Tử Hỉ kéo Tử Lộc và Hạ Cam Vĩnh ba người chen đẩy đi vào, Tử Thọ thìcùng Dương thị, Lâm Khang Bình lại càng che chở Tử Tình, cách được kháxa rồi. Lâm An Lâm Phúc cản phía sau, theo sát trái phải hai người.
Lâm An Lâm Phúc cũng là Lâm Khang Bình quyết định tạm thời mang đi, nghĩtới lần trước Tử Phúc có nói qua, có kẻ buôn người lừa người bán đi, Lâm Khang Bình lo lắng đến lúc đó xảy ra chuyện gì, một thân một mình không trông nom hết được, hai người này nhiều ít còn có chút võ công, thờiđiểm mấu chốt có thể xuất ra một phần sức lực, bởi vì một ý nghĩ này,không nghĩ tới thật đúng là phải xuất ra phần sức lực không hề nhỏ.
"Phúc nhi, không bằng chúng ta hay là xem hoa đăng đi, sư tử đèn rồng này ởtrong trấn và trong thôn cũng có thể xem được, bên này cũng quá ầm ĩ quá náo loạn, không cẩn thận pháo văng trúng mắt, cũng không phải là đùa.Lại nói, Tình nhi cũng không tiện." Thẩm thị nói với Tử Phúc.
TửPhúc suy nghĩ một chút, đúng thế thật, mùng một đầu năm hàng năm, đènrồng trong thôn còn có thể tiến vào cửa nhà, đèn rồng sư tử linh tinhtrong thôn còn có thể có cuộc thi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-van-cua-tinh-nhi/758123/chuong-284.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.