Khang trang trồng xong cây trồng vụ hè, Lâm Khang Bình nói, ruộng nước ở đất trũng một mẫu có sản lượng hai thạch hai đấu (1 thạch 10 đấu, 1 đấu = 10 kg) cũng tầm bốn trăm cân, sản lượng cũng tốt, bởi vì ruộng nướcthượng đẳng cũng được có năm trăm cân, mà đây mới là năm thứ nhất, xemra nước bùn cùng phân xanh có hiệu quả, so với mảnh hoang Khang tranglần đầu tiên sản xuất thì cao hơn.
Cứ như vậy, khang trang cùng tình viên đủ gạo và lương thực, tám mươimẫu ruộng nước, hai mùa có thể được sáu vạn cân thóc, Tử Tình bảo Lâm An xay thành gạo, cám thì để giành nuôi heo, ăn không hết gạo thì có thểnấu cháo đem đi bán, vừa vặn làm thêm mì sợi, bán xong mì sợi lại báncháo. Khang trang có nguyên tắc là tự cấp tự túc, chào hàng của mình rabên ngoài.
Nói đến điều này, Tử Tình về sau mới phát hiện cháo có xuất hiện lâuđời, không biết bắt đầu từ triều đại nào. Nói thật, Tử Tình cảm thấycháo ngon hơn mì sợi, có thể là do vật lấy hiếm làm quý, có nên dân bảnxứ có thói quen nhà mình ăn cháo, nhưng trong nhà có khách đến, nhất làtháng giêng, giữa trưa đều sẽ làm một chén mì sợi đãi khách.
Cho nên, bạn bè thân thích qua lại đều dùng mì sợi mà không dùng cháo.
Tử Tình nghĩ, nếu nước bùn ở đầm lầy thu dọn xong, dùng để cải tạo đất,sản lượng chắc chắn không kém lắm. Cổ đại, sức lao động thấp kém, ruộngđất nhà mình còn không làm xong, làm gì có sức mà khai phá mảnh hoang,đó là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-van-cua-tinh-nhi/758115/chuong-276.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.