"Ai nha, này thật đúng là tốt quá, có một câu nói của đại chất tử kia,còn tốt hơn nhiều so với chúng ta đi khắp nơi nhờ người, ôi chao ôi, cái này đúng là phải A di đà Phật rồi, cái gì cũng không ần lo nữa." Chuthị vui mừng chắp hai tay lại hô.
"Đại nương, chứ bát còn chưa có chổng lên đâu, bây giờ nói cái gì cũngcòn quá sớm, người ta có chịu gặp mặt hay không, ta cũng không tính làgì, đại nương cũng đừng ồn ào để người ngoài biết, đến lúc đó làm khôngxong, lại bị người ta chê cười." Tử Phúc vội nghiêm nghị nói.
"À, yên tâm đi, đại nương cũng biết nặng nhẹ." Chu thị vội nói.
"Nhà Lão đại này, bọn nhỏ khó tới được một chuyến, không bằng giữ bọn họ lại ăn bữa cơm đi, cũng là tâm ý của các ngươi." Lão gia tử nhìn thoáng qua Chu thị nói.
"Ai nha, cũng đúng vậy, các ngươi ở lại ta rất cao hứng, Tử phúc, đạinương đi làm cơm, các ngươi cũng ở lại, vui vẻ uống vài chén với đại cha ngươi, nửa năm rồi, đại cha ngươi cũng không mấy dễ chịu, khó khăn lắmngươi mới trở lại, đại cha ngươi mới có dáng vẻ vui vẻ như vậy, cácngươi chờ một lát, đại nương chuẩn bị xong ngay thôi." Chu thị lúc nàycao hứng, cũng không so đo vấn đề thiếu lễ năm mới.
Đại tẩu, lúc chúng ta đi,trong nhà đã chuẩn bị tốt rồi, sáng nay TìnhNhi đã nói làm tiệc tẩy trần cho Tử Phúc. Tăng Thụy Tường vừa nói vừađứng lên.
"Thế cũng được, thức ăn nhà ta khẳng định không bằng nhà Tử Tình, vậy ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-van-cua-tinh-nhi/758099/chuong-260.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.