Ngày càng mát mẻ, Tử Tình dệt xong hai cái áo lông, cầm đến cho Tăng Thụy Tường và Thẩm thị mặc thử, đều là áo hở cổ đỏ thẫm, Tăng Thụy Tường cười nói: "Mùa thu mặc cái áo này, đỡ phải mặc áo bông. Chờ mấy ngày nữa lạnh đi, bên ngoài mặc áo bông vào cũng không nhìn mập lắm."
Thẩm thị nghe xong cũng cười "Đúng vậy, nữ nhi của ta lúc nào mà chẳng làm thứ tốt cho ta chứ, ngươi được nhờ."
"Tình nhi cũng là nữ nhi của ta mà, sao ta lại nhờ? Nhờ ai?" Tăng Thụy Tường cười hỏi Thẩm thị.
Tử Tình thấy vậy, hé miệng cười trộn, vội kéo Tử Vũ ra ngoài, Tử Vũ quyết miệng, Tử Tình lấy tay vuốt tóc nàng, nói: "Nhìn ngươi kìa, tỷ tỷ khi nào thì quên ngươi chứ?"
Tử Vũ vừa nghe, lập tức mặt mày hớn hở, dính trên người Tử Tình, nói: "Ta biết tỷ tỷ không thể nào quên muội muội duy nhất mà."
Lúc Tử Vũ sinh nhật, Tử Tình tặng nàng một cái áo lông màu hồng đào hở cổ, bên trong là một bộ váy dài màu xanh, cộng thêm chiếc cài áo bằng vàng có khắc ngọc, tiểu cô nương mười tuổi cũng biết ăn diện, giương mắt nhìn mọi người, Lưu thị cùng Trần thị cười khen nửa ngày, nói thật đúng xinh đẹp, Thẩm thị thấy đều nói: "Vũ nhi của nương giống đại cô nương quá, rất đẹp."
Tử Tình để Lâm Khang Bình cầm hai cái áo lông một nam một nữ đi gặp cha Văn tam một chuyến, muốn nói chuyện nguồn tiêu thụ áo lông, Tử Tình quy định giá là áo của nam không dưới 6 lượng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-van-cua-tinh-nhi/758047/chuong-208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.