Thời tiết dần dần mát mẻ, lại nhân lúc Lâm Khang Bình không có ở nhà, Tử Tình muốn làm gì cũng không có người quản lý, liền mở lông dê lúc trước đã phơi, ngửi ngửi, không có mùi gì, hiệu quả cũng không tệ.
Tử Tình phái Lâm An đưa đến Bạch Đường thôn cho nhị cữu nương cùng tam biểu tẩu, không ngờ thật đúng là làm thành len sợi, về phần làm thế nào, Tử Tình sẽ không theo học, dù sao mình sức lực có hạn, chỉ làm phần mình cho tốt là được.
Tử Tình một khi đã cao hứng, lại bảo Lâm Sơn Lâm Phong đến sau núi cắt long dê một lần nữa, mặt khác bên chanh viên có vài chục con dê, đều cắt hết lông, lại theo cách làm lần trước, chưng chưng nấu nấu phơi phơi, hết bảy tám ngày mới tốt.
Len sợi thí nghiệm thành công, đáng tiếc màu sắc vàng không ra vàng, trắng ra không trắng, còn phải đem đi nhuộm màu, lần thứ hai làm len sợi phải được tầm hai mươi cân, Lâm An đưa đi An Châu thành, nhuộm đỏ, xanh, lục, hồng.
Buổi tối, Tử Tình bắt đầu dạy Tiểu Thanh Tiểu Lam đan áo lông, Tiểu Thanh vừa nghe, ánh mắt híp thành một đường chỉ, hỏi: "Nãi nãi, ngươi thật sự có thể dạy chúng ta học cái này sao?"
Tử Tình thấy nàng hưng phấn, còn có chút không hiểu, cố ý trả lời: "Thế nào, không muốn học?"
"Đâu có, nãi nãi, ta thấy nãi nãi dùng hai gậy trúc đưa đến đưa đi, có thể dệt thành một cái áo xinh đẹp như vậy, ta đã muốn học rồi, nhưng nãi nãi không nói, nô tì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-van-cua-tinh-nhi/758041/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.