Tăng Thụy Tường đứng lên, nói có chuyện, mặt trịnh trọng, lão gia tử cũng có chút kinh ngạc, sợ Tăng Thụy Tường nói ra điều gì làm mất hứng, giống dĩ vãng, lại làm mọi người tan rã trong không vui, vội ngăn lại: "Tường nhi, hôm nay là ngày đoàn tụ, cả nhà đều có mặt, có gì nói thì về sau lại nói được không?"
"Cha, cũng vì là ngày đoàn tụ, người đến đủ, nên ta mới nói cùng đại ca đại tẩu. Cha, nương, vừa mới đại ca cũng nói, vài năm nay không tận tâm với cha mẹ, đại ca thừa nhận điều này. Dù sao cha mẹ là cha mẹ chung của cả hai, ở riêng vài năm, ta luôn luôn ra tiền hơn để nuôi cha mẹ, trước khi tiểu muội thành thân không nói, tiểu muội thành thân xong, một năm ta vẫn cho cha mẹ mười hai lượng bạc như cũ, một năm quà tặng lễ cùng bốn mùa xiêm y, tính ra cũng được mười lăm mười sáu lượng bạc, đại ca chỉ phụ trách 2 thạch thóc. Sau này, bởi vì chuyện Tử Bình, đại ca vào thành năm năm, cha mẹ là do một mình ta nuôi dưỡng. Đúng không, đại ca?" Tăng Thụy Tường hỏi Tăng Thụy Khánh.
"Việc này ta đều biết, ngươi nghĩ cái gì thì cứ việc nói thẳng, đại ca là thẹn với cha mẹ."
"Được, đại ca, có những lời này của ngươi là tốt rồi, bây giờ yêu cầu của ta cũng không cao, một mình ta nuôi dưỡng cha mẹ năm năm, trước kia không tính, lần này cũng nên để ngươi nuôi cha mẹ năm năm, về phần cha mẹ tiêu dung thế nào, các ngươi xem xét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-van-cua-tinh-nhi/758006/chuong-167.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.