Thẩm thị làm phiền lão gia tử đi mời thợ sơn đến, tiền lương của thợ sơn được tính theo sản phẩm , bởi vì nước sơn chỉ nhà hắn mới có, gia cụ tốt thì sơn nước sơn năm sáu lần, cho nên một cái giường sơn hết tám trăm văn, cửa sổ trong nhà đều làm tốt, cửa cũng làm xong mấy cái, làm hết từng này thì mất tam lượng bạc.
Thời gian nhoáng một cái đã cuối tháng, lúc Tăng Thụy Tường về nhà, Từ sư phụ đã làm xong hai cái giường, bây giờ đang làm bàn ghế ăn, bàn dài, 8 cái ghế, đều được khắc hoa, Tử Tình cảm giác giống phong cách thời Minh, nhưng nàng thật sự không hiểu nhiều về lịch sử, chỉ thấy rất thích.
Đồ đệ của Từ sư phụ còn dùng những tấm gỗ thông thường trong nhà làm một cái bàn tròn lớn, vô cùng đơn giản, sau này đều bị Thẩm thị bỏ hết vào kho, chính là căn phòng phía tây. Thẩm thị nói hai căn phòng hai bên tạm thời chưa có người ở, phía đông dùng để chất lương thực, phía tây dùng để đựng tạp vật, nhà gỗ thì để nông cụ và nuôi gà, tương lai để nuôi heo. Nhưng Tử Tình sợ nuôi heo có mùi khó chịu.
Giường thứ nhất đã được chuyển vào phòng, cái thứ hai còn ở ngoài viện, Tử Tình thấy thợ sơn Lí sư phụ đều lôi vô trong khi có ánh mặt trời, lúc trời không nắng thì kéo ra, cửa sổ trong nhà đều đã hoàn công, đang trong giai đoạn cuối cùng là quét sơn, một đồ đệ của Từ sư phụ đã đi rồi, một người khác là Tiểu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-van-cua-tinh-nhi/757886/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.