Sáng sớm hôm sau, lúc Tử Tình và nương đến lão phòng, Điền thị nhìn mấy thứ trong rổ Thẩm thị, liền nói với lão gia tử: "Lão nhân à, ngươi đi bắt hai con gà mái đi, ta thương cho nữ nhi ruột thịt của ta,trông chờ gì bào người khác, e là Xuân Ngọc ngay cả trứng gà cũng không có mà ăn."
"Nương, lời này ta không thích nghe. Mấy ngày hôm trước ta cùng đệ muội mới tặng 40 quả trứng gà đi qua, sao mà không có để ăn? Mới vài ngày, chúng ta lại đem 60 trứng gà. Hai lần hai nhà đã cho 100 cái, hai nhà bỏ thêm 6 cân thịt. Từng này còn chưa đủ à? Năm ngoái đệ muội ở cữ, có ăn được gì tươi ngon, trứng gà thì chỉ ăn vỏn vẹn 20 quả." Chu thị bác bỏ.
Tử Tình nhìn trời xem hôm nay mặt trời có mọc đằng tây không, Chu thị lại nói chuyện thay Thẩm thị. Mấy năm nay, Thẩm thị chịu mệt nhọc, Điền thị cũng không thèm để ý, cũng phải có người làm bà tỉnh táo ra.
"Ngại ít, ngại ít thì bán nhà cho hắn luôn đi, một bữa cơm mà phải bỏ ra 89 văn, lễ này không nhẹ. Để xem hôm nay ta đi nhìn cái bàn tiệc nhận 3 lễ của hắn thế nào. Nói ra ngoài chỉ sợ làm người ta sợ ngã gãy cổ (y là làm người ta giật mình),ta là đại ca nàng, có lúc nào nàng cho ta cái gì đó đáng 1 đồng không?" Tăng Thụy Khánh nói chuyện mạnh mẽ hơn Tăng Thụy Tường rất rất nhiều.
Lão gia tử nghe con cả nói xong, không phản bác, xem
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-van-cua-tinh-nhi/757878/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.