Tử Tình nhìn hai vị ca ca, muốn hai người bọn họ mở miệng cũng khó, đành phải tự mình thét to: "Bán câu đối đây, 9 văn tiền một bộ, mua lớn được nhỏ, mọi người mau mua đi."
"Bé con, mua lớn được nhỏ là gì?"
"Ngươi mua một bộ câu đối để treo cửa, chúng ta sẽ tặng ngươi một thứ để treo ở nhà bếp, còn tặng thêm một chữ phúc nữa." Tử Tình giải thích.
"Bé con, ngươi đọc xem ở đây viết những thứ gì, đọc được thì ta sẽ chọn một cái." Mọi người cười to.
May là Tử Tình biết chữ, giờ bắt đầu có công dụng, nàng to giọng: "Trời đất mừng xuân người tăng thọ, xuân vui đầy túi người vui đầy tài, bốn mùa Trường An." "Trong ngoài bình an vận may đến, gia đình vui vẻ tiền của dồi dào, ngôi sao may mắn chiếu sáng." "Xuân về cỏ cây đua nở, nhà cửa phúc lộc bốn mùa an, cái tết vủi vẻ. . ." (TT^TT, đây là nghĩa của mấy câu chúc thôi nhé, ta đã cố cho nó thành thơ, cơ mà đọc ngang như cua ý)
"Con bé đọc thật dễ nghe, vừa biết bán hàng, vừa biết chữ, không sai, không sai, chữ cũng đẹp. Chọn một bộ cho ta đi."
Bắt đầu có người mua, mà thứ Tử Tình bán là độc nhất, người nông dân nghèo khổ, trong dịp tết cũng nguyện ý mua bộ câu đối, gửi gắm niềm tin và chờ đợi của bọn họ với tương lai. Cho nên chỉ tầm nửa canh giờ, Tử Tình đã bán hết hai mươi tám câu đối, trận chiến mở màn thắng lợi, làm Tử Phúc, Tử Lộc rất hưng phấn, nhà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dien-van-cua-tinh-nhi/254730/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.