Nàng nghe xong mới rõ chuyện, nhưng vẫn có chút không hiểu.
Nếu phụ thân đã bị thương nặng như vậy tại sao trong kí ức của nguyên chủ lại không đề cập một chút gì đến chuyện này?
Mãi đến một lúc sau, khi đã dọn dẹp xong chén đũa trở ra Tiểu Hoa vẫn còn thấy nhị muội ngồi ngẫn ngơ trên ghế gỗ trong sân, cô tiến lại ngồi trước mặt nhị muội hỏi:"Tiểu Mạn, sao nãy giờ muội vẫn còn ngồi đây". Nàng khi nghe nhắc đến tên mình, mới giật mình nhìn sang đối diện, thấy đại tỷ đã ngồi đó từ lúc nào.
Tiểu Hoa thấy nhị muội không trả lời chỉ hỏi:" Muội sao vậy, còn tiểu đệ chạy đâu mất rồi"
Nàng nghe hỏi đến tiểu đệ bèn đáp:"Lúc nãy thấy đệ ấy chạy đi cùng mấy đứa trẻ khác trong thôn".
Biết đệ đệ lại trốn đi chơi, Tiểu Hoa lo lắng không biết đệ ấy có phá phách gì nữa không?
"Mà nói mới nhớ ta đang hỏi muội tại sao lại ngồi đây nãy giờ"
Nàng nghe đại tỷ lại hỏi mình liền đáp:" Không có gì, muội chỉ đang ngồi đây hóng mát chút thôi".
Tiểu Hoa nghe muội muội nói vậy cũng không hỏi thêm gì, đứng lên đi về phòng, lát sau cầm ra một cái chậu đựng quần áo dơ nói là sẽ đem ra bờ sông giặt bảo nàng ở nhà trông nhà.
Nàng trông nhà đến gần trưa thì có một vị khách bất ngờ ghé thăm, thoạt nhìn bà ta trong tròn trịa, đồ mặc toàn vải tốt, trên tay cầm cái quạt phe phẩy, đang đẩy cửa tiến vào miệng hô to:"Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dan-da-cua-man-man-o-co-dai/2683638/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.