Hôm sau, khi tờ mờ sáng, nàng đã thức dậy, vừa mở mắt ra thì đã thấy bên cạnh, Bánh Bao đang gậm tay bé, nước giải rơi hết xuống giường. Nàng bế bé ra ngoài để đại nhi nữ không bị đánh thức.
Điểm tâm sáng vẫn là bánh ngô, cháo trắng. Một, hai ngày thì còn được, nhưng ngày nào cũng ăn như vậy, làm nàng rất không tự nhiên ăn, nàng muốn lên trấn mua đồ ăn và đưa hai đứa nhỏ vào học đường.
"Mẫu thân, hôm nay con muốn lên huyện báo danh cho Tiểu Phúc và Thạch Đầu đi học đường, Tiểu Yên cùng Bánh Bao con cũng đưa theo" nàng ăn xong chén cháo loảng của mình, liền quay sang nói với Tích mẫu.
"Được rồi, lát nữa con đưa tụi nhỏ đi đi, trên đường đi để ý đệ đệ và nhi tử của con một chút." Hai đứa nam hài rất nghịch ngợm, khó trách bà cảm thấy không yên tâm.
Nàng gật gật đầu: "Con biết rồi, mẹ!"
Tiểu Phúc ghé sát vào tay Thạch Đầu lầm bầm không biết đang nói cái gì.
Vừa ra đến trước cửa, Tích mẫu nhiều lần dặn dò nàng: "Đi không cần về sớm, chung quy đừng tiếp xúc với nam nhân, để người trong thôn nhìn thấy lại bàn tán không hay."
Khóe miệng nàng rút, nói: "Nương, người đều cùng con nói sáu lần rồi, người cứ yên tâm đi, con thực nếu không cần thì sẽ tránh họ, con sẽ không chạy đến nhà người khác để đem chuyện về mình"
Tích mẫu trong đầu nghĩ một phen, lại nghĩ nàng ít đề cập tới chuyện đó, nói đi nói lại đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dan-da-cua-man-man-o-co-dai/2683571/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.