Máu toàn thân dồn lại ở một chỗ.
Nhận ra Vĩnh Kỳ đang làm gì, trong đầu tôi nổ ầm một tiếng lớn.
“Vĩnh Kỳ, anh dừng lại ngay!” Tôi hét lên, nhưng âm thanh lại nhỏ xíu như tiếng muỗi kêu.
Vĩnh Kỳ lắc đầu. Sự chuyển động đó gián tiếp ảnh hưởng đến việc hắn đang làm khiến tôi suýt nữa thì buột miệng kêu lên.
Trời ạ, tôi nhất định là bị hắn làm cho sợ hết hồn, mới cảm thấy khoái cảm trước nay chưa từng có trong lúc đang sợ hãi như thế này.
“Dừng lại… mau dừng lại…” Tôi nằm dài trên giường, rên rỉ bất lực như người sắp chết. Sức mạnh toàn thân bị rút hết, ngay cả muốn đạp cho Vĩnh Kỳ một phát cũng làm không nổi.
Không có từ gì miêu tả được cảm giác truyền đến từ hạ thân, thực sự là… nếu bỏ qua vấn đề thể diện… thực sự là quá tuyệt vời!
Đầu lưỡi hắn di chuyển một cách bài bản, giống như nhà thám hiểm cẩn thận khai quật từng khu vực địa lý, một điểm nhỏ cũng không bỏ qua.
Tôi thở dốc từng hồi, không khác gì cá nằm trên cạn.
Vào lúc này thì quả thực là không còn nghĩ được gì nữa. Tốt nhất là nhắm mắt lại, im lặng cảm nhận khoái cảm đáng kinh ngạc này.
Tim đập càng lúc càng nhanh. Tôi không biết kỷ lục về nhịp tim trên thế giới là bao nhiêu, nhưng tôi đoán nhịp tim hiện tại của tôi tuyệt đối không thua kém kỷ lục đó là mấy.
Khoái cảm mong đợi đang ở ngay trước mắt, trán tôi lấm tấm mồ hôi Đúng lúc này, Vĩnh Kỳ đột nhiên dùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-dai-hoc-xui-xeo/134516/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.