Thương Song Cẩn đang ở tạm tại Tam viện, vốn là chỗ ở của Nhị thúc, ta với Trí Duệ ở Ngũ viện, Tứ viện ở giữa là nơi sinh hoạt hằng ngày của Tam thúc. Ở nông thôn phòng ốc kết cấu đều đơn giản, nối thẳng từ nam sang bắc. Xuyên qua Tứ viện là sắp tới Tam viện. Ta dừng lại chỗ cổng hình vòm, hít vào một hơi thật sâu, đè nén sự khẩn trương trong lòng lại, đều nói khi mắt phải nháy là có chuyện, không biết chờ đợi ta sẽ là cái gì đây.
Tử Hà lên tiếng: "Tiểu thư, đi nhanh thôi, Lâm thị vệ đã tới mời, thúc dục hai lần rồi."
Ta liếc nàng một cái, thản nhiên nói: "Vậy thì sao? Lâm thị vệ gấp, ngươi liền sốt ruột theo?" Tưởng ta không biết chắc, từ sau khi quen biết Lâm Thuận, linh hồn nhỏ bé của Tử Hà bị câu mất hơn nửa rồi, mỗi ngày nếu không chạy đi gặp được lần, thì ngay cả ăn cơm cũng chẳng thấy ngon.
Tử Hà bị ta nói đỏ ửng mặt, dậm chân một cái, e thẹn nói: "Tiểu thư toàn giễu cợt nô tỳ."
Ta cười cười, con gái lớn không giữ được, Tử Hà mắt thấy sắp đến hai mươi tuổi rồi, ở thời đại này sớm đã nữ nhân lớn tuổi. Lúc Mẫu thân từng này tuổi, ta cũng đã lên bốn rồi. Trước kia ở phủ trong kinh thành bị giới hạn, ta không có điều kiện vì nàng mà suy tính, hiện tại đã khác, nàng xem trọng người nào trong trang, ta đều có thể làm chủ. Duy người của Thương Song Cẩn thì không được, Lâm Thuận mặc dù
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cua-tri-hue/3139186/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.