Vân Châu bốn mùa không rõ ràng, "Đông không lạnh hè không nóng", quanh năm nhiệt độ chênh lệch không lớn. Cho nên, khi A Mỗ bẩm báo nói lão Thôi chờ ở bên ngoài để xin ý kiến liên quan đến hạng mục công việc ngày tết thì ta không khỏi có chút kinh ngạc, đã sắp đến tết?
A Mỗ kéo ta qua nhẹ nhàng nói: "A niếp, chuyện của Thu Đồng tiểu tinh đều đã sắp xếp chu toàn, y sư cùng bà mụ đều là người ở thôn trang, có chuyện gì xảy ra bọn họ tự sẽ chiếu ứng, A Mỗ biết con không yên tâm người ngoài, nhưng phụ nhân sanh con không giống như những chuyện khác, con là một cô nương tuy là mỗi ngày đều ở chỗ này, nhưng có tác dụng gì với nàng ta? Hai vị thiếu gia để con chủ trì công việc của thôn trang, trách nhiệm to lớn, nếu như có gì sơ suất thì biết ăn nói sao?"
Ý tứ của A Mỗ rất rõ ràng, so với trách nhiệm nặng nề mà Nhị thúc giao phó, chuyện Thu Đồng sanh con thật sự không tính là gì, cho dù nàng ta sanh con trai, nhiều nhất chỉ là một con thứ, thân phận địa vị không sánh nổi đầu ngón tay Trí Nhân.
Ta lại chưa hề nghĩ như vậy, bất kể đích thứ, sinh mạng đều là thứ đáng quý. Ngày sinh dự tính của Thu Đồng đã qua bảy ngày, đại phu nói nếu không sinh, chỉ sợ cả hai mẹ con đều nguy hiểm. Riêng Tam thúc ở thời điểm mấu chốt này lại không biết chạy đi đâu, phái Tư Thanh ra ngoài tìm, cuối cùng ngay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cua-tri-hue/3139178/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.