Lần đầu tiên xa nhà, Trí Duệ hưng phấn ngủ không yên, thường xốc lên mành xe nhìn xung quanh bên ngoài. Ta hỏi hắn thấy cái gì, trả lời nói bên ngoài rất tối cái gì cũng không thấy. Ta dở khóc dở cười, tiểu hài tử lạc thú luôn đơn giản hơn mọi người tưởng tượng, không khỏi nghĩ đến mình vừa sinh ra đã có tâm lí của tuổi hai mươi, đối với cổ đại mới mẻ ban đầu đi qua rồi nhìn cái gì cũng không hứng thú.
Đi đến nửa đêm, rốt cuộc Trí Duệ cũng mệt mỏi, nằm trong lòng ta nặng nề ngủ. Ta cũng thấy mệt, trong ánh mắt giống như cỏ đang mọc dài chích đau đớn, nhưng cứ nghĩ đến cảnh tương lai, xoay người thở dài, trằn trọc không cách nào đi vào giấc ngủ.
Đột nhiên, xe ngừng.
Ta lập tức ngồi dậy, đang muốn hỏi xảy ra chuyện gì, nhị thúc đã xốc mành xe đi vào.
Ta hô thanh “Nhị thúc”
Nhị thúc ngồi xuống cạnh ta “Còn chưa ngủ?”
Ta nói thật “Ngủ không được”
Nhị thúc nhìn mọi nơi hỏi “Là rung lắc khó chịu?”
Ta lắc đầu, đường rộng bằng phẳng, xe ngựa đi không nhanh bánh xe còn trang bị giảm xóc, nhị thẩm lại bố trí bên trong mềm mại thoải mái, mặc dù không thể so với ô tô nhưng điều kiện đã không thể nào chê, huống gì ta không phải là người yếu ớt.
Nhị thúc ngẫm lại, hiểu rõ, vỗ vai ta an ủi nói “Huệ nhi, tin tưởng tổ phụ cùng nhị thúc, sẽ không xuất hiện vấn đề con lo lắng” Chỉ hi vọng như thế.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cua-tri-hue/3139168/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.