Thật ra tỉnh táo ngẫm lại thì, Hà Điền cảm thấy lúc trước Dịch Huyền cũng không hẳn là muốn lừa gạt cô.
Trốn lên trên núi, ai biết được điều gì sẽ xảy ra trong tương lai? Sao có thể kể cho một người lạ hoàn cảnh của chính bản thân mình ngay từ đầu được kia chứ?
Về việc tại sao anh bỏ trốn, tại sao anh trốn trong núi, tại sao anh lại che mặt khi nhìn thấy lính canh của chủ thành, và tại sao khả năng giết người của anh lại giỏi như vậy?... Dịch Huyền không chủ động nói, mà Hà Điền cũng không chủ động hỏi.
Hà Điền là một thợ săn, cô biết rằng khi săn một con nai, điểm yếu trên cơ thể của nó chính là ở trái tim. Cô biết cách lột da nai hươu, thỏ, gà, vịt và các con mồi khác. Đây là những điều mà cô đã được học từ khi mới sinh ra, và cũng rất quen thuộc.
Còn Dịch Huyền, rõ ràng là anh cũng đã học được cách giết người từ khi còn bé. Đó là lý do tại sao anh có thể đâm chính xác lưỡi dao sắc bén vào khe hở giữa xương sườn của đối phương, góc của lưỡi dao hoàn toàn không bị cản trở bởi xương sườn, đi thẳng vào tim.
Chính vì như vậy, cho nên anh không thể thành thật nói hết tất cả với một người xa lạ ngay từ đầu. Có khi còn nghĩ, cô đã nhận sai thì cứ sai luôn đi, sau này anh rời đi, nếu như có người lần theo dấu vết, cô cũng sẽ không bao giờ nghĩ đến, cô gái xinh đẹp mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cua-hai-nguoi-o-rung-ram/2557104/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.