Hái mận thì lại càng không dễ dàng. Nếu may mắn thì mới gặp được một vài quả mận chín trên những cành thấp.
Cây mận cao hơn các loại cây trái khác, nếu muốn lặt ở cành cao hơn thì phải trèo lên cây hoặc bắc thang lên cành thì mới có thể đứng vững được.
Thang gỗ được làm bằng cách chặt hai cây bách nhỏ gần đó, nó được đặt ở trên bãi cỏ giữa hai cây mận, trải qua nhiều năm đã có chỗ mục nát, bên trên mọc vài đám nấm mèo.
Hà Điền vừa cắt nấm vừa nói: "Luộc rồi cắt nhỏ làm rau trộn hoặc xào hay hầm đều ngon cả."
Tất cả các tài nguyên đều phải được tận dụng một cách triệt để. Nấm sau khi phơi khô có thể bảo quản được lâu, sau khi ngâm sẽ nở ra, ăn vẫn rất ngon.
Sau khi cắt nấm xong, hai người tìm mấy cái thang ở gần đó, dùng một ít gỗ gia cố lại rồi bắt đầu hái mận.
Mận ít khi được ăn trực tiếp vì nó chua lắm, mà mận trên những cây này thì vẫn còn xanh, phải đợi vài tuần nữa chúng mới ngả sang màu vàng, có điều vẫn rất chua.
Nhưng mận đã qua chế biến thì lại có một mùi thơm rất độc đáo, vị chua ngọt, có thể dùng để chế biến nhiều món ăn khác nhau.
Hà Điền khích lệ Dịch Huyền mặt mày đang nhễ nhại mồ hôi: "Anh nghĩ thử xem mấy quả mận này có thể làm được món ngon gì?! Hay là mình ngâm nó với mật ong và muối làm nước mận mật ong đi, đợi đến mùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cua-hai-nguoi-o-rung-ram/2557071/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.