Mùa đông này nhà họ Phổ thật sự quá khó khăn. Suốt ngày sống trong cảnh thiếu ăn. Họ phải mất thời gian để bắt cá, giăng lưới đánh cá, cứ cách vài ngày còn phải băng qua sông một lần để đến nhà Hà Điền làm một số việc để trả nợ. Việc bắt chồn cũng không được suôn sẻ.
Mỗi lần thấy bẫy chồn hay bẫy sóc, thỏ rừng trống rỗng, họ luôn miệng than thở, tiếc hùi hụi, nếu hầm không có ngập nước, chuồng heo không bị sập thì tốt biết mấy. Rồi trận tuyết rơi dày đầu tiên của mùa đông này nếu đến muộn một chút có phải tốt rồi không! Sau đó lại nghĩ, nếu Hà Điền có thể nói cho họ biết bí mật về bẫy chồn của gia đình cô thì còn gì bằng?
Mỗi lần họ đến mượn thức ăn Hà Điền và Dịch Huyền đều không nói gì nặng lời, vậy mà hai anh em này lại nghĩ, mượn đồ ăn thôi mà, còn bắt làm việc trả nợ, rồi đến hè cũng phải tới làm việc. Hừ, nếu không phải trong hầm...
Hai anh em nhà này thật ngốc, mấy cái suy nghĩ này đều viết hết ở trên mặt, Dịch Huyền vốn cũng không phải là người lương thiện gì, nhìn một cái là biết ngay, anh tìm lý do để Hà Điền đi chỗ khác, đánh cho bọn họ mỗi người một đấm, hai tên khốn này lập tức biết điều hơn liền.
Sao Hà Điền lại không nhìn ra anh em họ đang nghĩ gì chứ, còn lấy làm lạ nói với Dịch Huyền: "Hôm nay lúc đến hình như bọn họ không được phục cho lắm. Sao giờ lại ngoan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cua-hai-nguoi-o-rung-ram/2557029/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.