Lấy tro núi lửa là một công việc tốn nhiều công sức.
Nhưng nó dễ dàng hơn nhiều so với việc lấy lưu huỳnh.
Núi lửa này là một ngọn núi lửa đang hoạt động và bất cứ lúc nào cũng có thể phun trào, nhưng quy mô phun trào của nó rất nhỏ, mỗi khi núi lửa phun trào, magma bốc hơi sẽ phân tán và nguội đi rồi đông đặc lại, sau đó trở thành tro núi lửa. Khi một vụ phun trào quy mô lớn xảy ra ở núi lửa, tro bụi có thể bay hàng trăm km, thậm chí hàng nghìn km xuống núi.
Trầm tích của tro núi lửa sẽ trở thành lớp thổ nhưỡng phì nhiêu. Có thể nói, khu rừng này, đồng bằng thung lũng sông dưới chân rừng, đều là do khói đặc của ngọn núi lửa trước mặt này phun ra tạo thành.
Sáng sớm hôm sau, Hà Điền và Dịch Huyền cho thức ăn vào túi vải, treo trên cây, mang theo Gạo và Lúa Mì, chèo thuyền một tiếng đồng hồ đến nơi gần chân núi nhất.
Trước khi xuống thuyền, họ có thể ngửi thấy mùi hương đặc biệt của núi lửa trên sông, đó là mùi sunfua cháy.
Sau khi xuống thuyền, Gạo mang theo hai cái sọt, được Hà Điền dẫn đi phía trước đội, cẩn thận tránh những chỗ suối có bọt trắng ra. Có một số con suối là mạch nước phun đứt quãng tỏa ra hơi nước nhiệt độ cao. Bởi vì áp suất cao, lúc cao nhất cột nước có thể phun lên tới gần chục mét, phạm vi phun ra cũng rất lớn, cho dù ở xa vẫn có thể bị giọt nước nóng bắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cua-hai-nguoi-o-rung-ram/2557018/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.