Mới mấy tuần thôi mà đã đi hai chuyến rồi nên tốc độ của cuộc hành trình lần này nhanh hơn hẳn, tâm trạng hai người họ cũng vì vậy mà càng thêm thoải mái.
Bọn họ quen đường quen nẻo, cười cười nói nói một thoáng là đã đến được chỗ nghỉ, dựng lều ở chính nơi đã cắm trại hai lần trước.
Lần này, Hà Điền mang theo một ống tre to có nắp và một túi muối và đường lớn, vào đêm hạ trại, trước khi đi ngủ, cô bắt được hai con cá mà trước đó đã nếm qua, lột da rửa sạch rồi cắt bỏ đầu và đuôi, sau đó nấu sôi một nồi nước, để ấm, đổ vào ống tre, rồi thêm muối, lại cho khoai đã rửa sạch vào, dùng đũa tre khuấy đều, tiếp tục cho muối và đường vào cho đến khi khoai lơ lửng trong nước thì cho hai con cá kia vào.
Áng chừng về đến nhà thì cá cũng đã được ướp thấm vị rồi.
Sáng sớm hôm sau, họ lại một lần nữa đến chân núi lửa.
Lần này, Dịch Huyền không đổ đầy tám bao tro núi lửa nữa, mà chỉ có hai bao.
Thay vào đó, anh đã nhặt rất nhiều đá bọt và cho vào bốn bao.
"Không phải anh tham lam, anh chỉ muốn dùng đá bọt làm gạch bê tông để lát vườn ươm, nó sẽ hút nước và giữ ấm. Năm nay chúng ta sẽ không cần nung đất nung nữa." Anh khá có lý.
Sau đó, anh nhặt một bao chứa đầy những hạt nhỏ thủy tinh núi lửa và thủy tinh bazan: "Cái này cho vào gạch đúc, nó sẽ cứng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cua-hai-nguoi-o-rung-ram/2557014/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.