Vào mỗi độ xuân, khi nhiệt độ dần lên cao, băng tuyết trên đỉnh núi tan ra rồi hợp lại thành dòng, theo thế núi chảy về phía dưới núi.
Nước tuyết chảy về những nơi trũng tạo thành những ao hồ mới, khi đêm lạnh về lại đóng băng thành băng, mực nước hồ dâng cao khiến các khối băng nở ra tạo thành những khối băng khổng lồ trong rừng, theo dòng nước chảy dưới lớp băng từ từ di chuyển, tạo nên một lực tác động cực lớn dễ dàng phá hủy mọi thứ, đến mức bất cứ nơi nào nó đi qua, nhiều cây cối bị quật ngã, di chuyển xuống núi theo dòng nước, trượt xuống sông trong hẻm núi, và tiếp tục di chuyển về phía hạ lưu với băng vỡ trên sông.
Vì vậy, mùa xuân là thời điểm tốt nhất để người dân miền núi đi lấy củi mà họ cần cho mùa đông này.
Hà Điền và Dịch Huyền vác dây thừng trên lưng đứng ở bên bờ sông, thấy có khúc gỗ nào trôi qua thì sẽ ném dây xuống. Một đầu của dây thừng có gắn móc sắt lớn, sau khi móc vào gỗ trôi có thể từ từ kéo vào bờ sông, lúc này lại đem dây thừng cột vào dây đeo trên lưng Gạo, mượn sức của nó kéo vào bờ.
Phần lớn gỗ trôi sông đều bị gãy hết cành trong quá trình di chuyển, chỉ còn lại phần thân tròn, sau khi phơi khô rất thích hợp để làm nhà. Nếu như vớt được cây vừa mới ngã xuống thì lại càng tốt, chúng càng khô ráo, chỉ cần phơi nắng vài tuần là có thể đem làm củi hoặc chế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cua-hai-nguoi-o-rung-ram/2557006/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.