Đầu tháng năm, thời gian nắng rất dài, nếu thời tiết tốt thì sau sáu giờ là trời đã tảng
sáng rồi, ánh sáng ban ngày kéo dài đến năm sáu giờ chiều.
Khi Hà Điền và Dịch Huyền lên đường, bầu trời vẫn còn thẫm tím, có vài ngôi sao treo lơ lửng trên bầu trời, trên mặt sông sương mù lượn lờ, cây cỏ hai bên sông đều là bóng mờ mờ ảo. Xung quanh thật yên tĩnh, chỉ có tiếng mái chèo của họ va vào mặt nước, và cả tiếng nước chảy, va vào bờ sông và những tảng đá lớn dưới nước.
Sau hơn 1 tiếng đồng hồ, trời hửng sáng, nhưng sương mù trên sông lại nhiều hơn. Khi đi ngang qua cồn đất nhỏ giữa lòng sông, có thể nhìn thấy những giọt nước óng ánh đọng trên thân và lá của những cây nước ven bờ, thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy những con vịt trời và các loài chim nước khác kiếm ăn trên cỏ.
Lúc sương mù tan hết, Dịch Huyền và Hà Điền cũng cởi áo khoác nặng nề ra. Ánh nắng mặt trời rọi xuống mặt nước lung linh, cỏ cây hai bên xanh tươi, chim bay rộn ràng hót vang trong rừng.
Lúa Mì nhìn thấy một con gà rừng đang đậu trên cành cây, nó sủa lên rồi nhảy xuống nước, Hà Điền đành phải giơ súng lên bắn chết con gà rừng kia, tạm dừng thuyền lại, chờ cho Lúa Mì gặm được con mồi rồi bơi trở về thuyền.
"Lúa Mì ơi! Hôm nay chúng ta không đến đây để đi săn." Hà Điền sờ đầu và lấy khăn vải lau bộ lông ướt của nó. Lúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cua-hai-nguoi-o-rung-ram/2556996/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.