Mùa hè năm nay bận rộn hơn năm ngoái.
Sau khi những con tằm do Hà Điền nuôi liên tiếp leo núi tạo kén, công việc đóng tủ và cửa sổ mới phải tạm gác lại.
Nhộng tằm phát triển âm thầm trong kén tằm, khoảng mười lăm ngày sau sẽ biến thành bướm tằm trắng, chúng sẽ cắn nhộng tằm, bò ra ngoài, run cánh tán tỉnh nhau.
Muốn ươm tơ thì phải tranh thủ trước khi kén tằm bị cắn nát, nếu không, một khi kén bị rách thì không thể quay tơ được.
Nhưng mười lăm ngày cũng chỉ là một ước tính mà thôi. Có một số con chỉ sau một tuần đã chui ra khỏi kén.
Vì thế cho nên, trong cuốn sách viết về việc nuôi tằm của Hà Điền cũng có ghi lại một số kinh nghiệm của người nuôi tằm thời bấy giờ trong việc phán đoán sự phát triển của nhộng trong kén tằm, và cách trì hoãn sự thoát kén của chúng.
Bởi vì một số lứa tằm con không được nở ra cùng một lúc, nên tất nhiên là chúng không leo núi cùng một lúc, nên những phương pháp phán đoán này đều vô dụng.
Cô không dám mạo hiểm, bởi vì vẫn còn ba nia tre tằm chưa leo núi nữa, cô gỡ những kén tằm hiện có, còn những con khác thì để lại.
Dịch Huyền lấy máy ươm tơ từ trong kho dụng cụ ra, đun nước nóng trong nồi lớn, khi nước sôi, những chiếc kén tội nghiệp được đổ vào nồi, Hà Điền lấy chiếc chổi tre nhỏ cuộn tròn tơ trong nước, được một nhúm tơ thì gắn vào trục tre trên đầu máy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cua-hai-nguoi-o-rung-ram/2556964/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.