Sau một hồi ngẩng mặt lên trời tự kỷ, tôi quyết định nghe theo lời Thái Dương – Cậu bạn thân chí cốt của mình. Tôi thân với cậu ta từ năm nhất đại học cho đến tận bây giờ. Với tình bạn bảy năm thân thiết, gắn bó keo sơn tôi đã sớm coi cậu ta như một “người mẹ thứ hai”. Cũng như đối với mẹ đại nhân, cậu ta nói gì tôi liền răm rắp nghe theo. Cậu ta bảo đi hướng Bắc, tôi liền đi hướng Bắc.Thực ra là cậu ta bảo đi đâu tôi đi đó, chứ tôi có biết hướng Bắc là hướng nào đâu?
“Bây giờ cậu quay đầu, đi ngược lại hướng lúc nãy cậu vừa đi. Thấy có cái nhà nào liền dừng lại, nhìn địa chỉ ghi trên biển số nhà rồi nhắn lại cho tôi. Sau đó ngoan ngoãn đứng yên đợi tôi khoảng ba mươi phút. Nghe hiểu chưa?”
“Hiểu rồi hiểu rồi, tôi lập tức liền đi ngược lại.”
…
Sau khi đi ngược lại một đoạn, tôi bắt đầu thấy vài cái nhà. Nhìn về phía xa xa vẫn thấy toàn nhà là nhà. Tôi quyết định đi đến chọn một căn nhà hai tầng mà tôi cho là đẹp nhất, rồi ung dung ngồi bên cạnh gốc cây sấu trước cổng nhà người ta đợi bạn!
Ngẩng lên nhìn những đám mây đang dần dần chuyển sang màu đen, có lẽ dự báo thời tiết nói đúng “trời hôm nay có mưa!”. Nhìn trời rồi lại nhìn xuống tấm thân tàn ma dại của mình, lấy cảm hứng từ bài thơ Tĩnh dạ tứ của Lý Bạch bèn xuất khẩu thành thơ “tự chế”:
“Bầu trời đã thay màu
Ngỡ mặt đất phủ mưa
Rời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cua-co-nang-mu-duong/4215/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.