Nói một chút về gia đình tôi nhé!
Tôi là một cô gái trẻ hai mươi lăm tuổi, cái tuổi đang mơn mởn phơi phới xuân xanh. Nhưng thằng em trai của tôi lại rất giỏi làm người chị ruột này tức giận, nó luôn gọi tôi là “bà chị già”, thậm trí là “bà chị ế”. Cũng không trách được nó, ai bảo đến tầm tuổi này rồi mà tôi vẫn còn chưa có nổi một mối tình vắt vai. Người bố hiền lành của tôi hay an ủi:
“Không sao An Khuê ạ, chậm mà chắc, đi từ từ mà vững. Dù ai nói ngả nói nghiêng, lòng con cũng phải vững như kiềng ba chân biết chưa?”
Nghe xong, mẹ đại nhân dùng ánh mắt như núi lửa phun trào lườm bố một cái. Giọng nói đầy uy quyền phản đối:
“Không được, An Khuê nhà ta cũng là con gái. Mà con gái có thì. Lỡ qua tuổi đẹp nhất rồi còn ai dòm ngó nữa… Đừng nghe bố con xui dại. Phận đàn bà như chúng ta thiệt lắm con ơi!”
Mẹ lại bắt đầu cái bài “trường ca tẩy não” tôi đấy! Về vấn đề nan giải này, ngoài mặt tôi cố tỏ ra đồng quan điểm với mẹ. Nhưng lại khắc sâu trong lòng lời dặn của bố. Như thế mới vẹn toàn đôi đường, không làm phật lòng ai, cả nhà lại hòa thuận êm ấm. Tôi như vậy cũng được coi là một đứa con hiếu thảo rồi?
Điều tự hào nhất của tôi chính là có một thằng em “rất biết nghe lời” chị gái. Chỉ cần có một chút gì đó hối lộ thì y như rằng, nó từ một ông cụ non liền biến hình siêu tốc thành
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cua-co-nang-mu-duong/4213/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.