Editor: Puck - Diễn đàn
Đoạn nhạc đệm nhỏ đó, ta và a Lăng cũng không biết, chúng ta đang ngồi trên đống rơm trong miếu, dựa vào tường bồi dưỡng tình cảm.
“A Lăng.”
“Ừm.”
“A Lăng.”
“Ừm.”
“A Lăng ––”
“Nàng muốn chết hả!”
“Chàng lại hung ta?”
“A, Tứ nương nàng lại náo loạn.”
“Mỹ nhân nhi, cười một cái cho tỷ.” Ta làm dáng vẻ háo sắc.
“Đăng đồ nữ *!” Tay a Lăng run run, “Ban ngày ban mặt, nàng dám!”
(*) Đăng đồ nữ: từ đăng đồ tử - yêu râu xanh.
Ta giả bộ nhào qua, trong miệng kêu lên, “Sao không dám? Chàng xem ta có dám không!”
“Cứu mạng với, người mau tới đây!” A Lăng hạ thấp giọng kêu.
“Kêu đi, chàng chính là kêu rách cổ họng cũng không có ai tới cứu chàng, vẫn ngoan ngoãn để tỷ hôn một cái.” Ta làm tạo hình thô bỉ hơn, nắm cằm của hắn định hôn lên.
“Đăng đồ nữ, nạp mạng đi ––” Một trường kiếm kèm với tiếng la phá phong cảnh xông tới.
“A!” Ta vội né tránh. Đúng là đủ máu chó, vì sao tình tiết mới có trong tiểu thuyết, lại xảy ra trên người chúng ta?
“A Lăng ––”
“Tứ nương ––”
“Đồ háo sắc, ngay cả bụng bự cũng không bỏ qua, ngươi có tính người không!” Một nữ tử chính là hiệp khách giang hồ cả giận nói.
“Chúng ta đang đùa giỡn, ta là thê chủ của hắn.” Ta vội vàng giải thích, chuyện gì chứ, ngươi ăn no không có việc gì làm hả?
“Phi! Nạp mạng đi!”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cau-nho-nuoc-chay/1959252/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.