Editor: Puck - Diễn đàn 
Trời đã rất sáng rồi, nhi tử ta đã thu xếp xong rồi, a Lăng còn trùm chăn không ra. 
“A Lăng, dậy đi, mặt trời chiếu lên mông rồi!” Ta bắt đầu túm chăn, không ngột ngạt à? 
“Ưmh.” Lam Lăng túm chăn thật chặt, cũng không ra ngoài. Ôi, tối ngày hôm qua mắc cỡ chết người, giống như một dâm phu, nào còn có mặt mũi gặp người. Tứ nương nhất định cười nhạo rồi, nữ nhân xấu! 
“A Lăng, chàng thật sự không dậy?” Ta đè lên chăn, hạ thấp giọng: “Vậy chúng ta ngủ tiếp đi, tối ngày hôm qua thật tốt, vừa đúng ôn lại.” 
A Lăng đẩy ta ra, mới vừa vén chăn lên, lại vội che, “Nàng xoay qua chỗ khác, không cho nhìn!” 
Ặc, được rồi, không nhìn thì không nhìn, dù sao cũng từng nhìn không ít. 
Chờ chúng ta ra ngoài, Diệp Hồng cần mẫn đã vội mở ra, ngay cả Tuyết nhi đều đã tỉnh dậy. Ôi, mặt mo đỏ bừng. 
Mở cửa chính cửa tiệm ra, bắt đầu buôn bán.  
Mấy năm, vẫn bán mì, mì xào, mì sốt, mì om, tuy là buôn bán vốn nhỏ, cũng kiếm không ít. Tiền kiếm được lấy đi mua đất, sau đó cho thuê thu tô, chờ chúng ta không muốn làm, đi về phơi nắng giày vò, sống cuộc sống bà địa chủ. 
Người bên ngoài sao đều chạy tới chạy lui, xảy ra chuyện gì sao? 
Ta đưa tay chặn một nữ nhân lại: “Vị đại tỷ này, sao trên đường lại loạn như vậy?” 
“Nghe nói triều đình phát bảng, Lam tướng quân trấn thủ biên thành tư thông 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cau-nho-nuoc-chay/1959237/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.