Mỗi khi Giang Tầm quăng cho ta một cái mị nhãn, ta liền biết hắn không có chuyện tốt. Dù cho sóng mắt Giang Tầm lưu chuyển đẹp đến mức không gì sánh được nhưng ta cũng sẽ không dễ dàng thỏa hiệp.
normal>
normal>Ta cũng không phải loại phụ nữ tùy tiện kia, không phải phu quân muốn thế nào thì sẽ được như vậy. Muốn như này như thế với ta cũng phải nhìn tâm tình của ta.
normal>
normal>Ta quyết định thật nhanh nói: Tối nay thì... không được.
normal>
normal>Giang Tầm hiếm khi tốt tính không có xù lông, còn có chút hăng hái nhìn ta hỏi: Ồ? Vì sao không được?
normal>
normal>Cái này thì... Lúc gấp rút phải tìm cớ quả thật làm khó ta, Ta hơi bị mệt, tay chân đều không có sức giơ lên này.
normal>
normal>Nghe vậy, Giang Tầm cười lạnh một tiếng: Cũng phải là nàng tốn sức lực.
normal>
normal>... Hắn nói cũng có đạo lý, nhưng ta không thể cứ khuất phục như thế được. Đây là lần đầu tiên ta chống lại Giang Tầm, đương nhiên ngày thường cho dù ta chống lại, khí lực cũng không có lớn như hắn, nên cơ bản đều là ỡm ờ thuận theo, còn bị cho là thủ đoạn tình thú đã muốn còn ngại.
normal>
normal>Đây quả thực là...vu oan!
normal>
normal>Ta không ngờ tới, ta với Giang Tầm cùng giường chung gối tám tháng, hắn lại không hiểu ta chút nào.
normal>
normal>Ta hít sâu một hơi nói: Phu quân, thân thể ta khó chịu.
normal>
normal>Được rồi, ta vẫn sợ.
normal>
normal>Giang Tầm không phải là loại người thích ép buộc kia, hắn liếc ta một cái cũng lười nghiệm chứng thật giả đã bỏ qua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-cau-huyet-cua-ta-va-phu-quan/931906/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.