Ngày yết bảng, Phùng đại bá đi qua nhà bọn họ từ rất sớm:“Để Hiên tiểu tử ở nhà nghỉ ngơi, ta đi lên thị trấn cho, có tin tức sẽ lập tức đi qua nói.” Cũng không biết lần này có qua hay không, hy vọng là qua được, đến lúc đó hắn cũng có mặt mũi.
“Làm phiền đại bá, chúng ta cũng đang định đi, nếu ngài đi xem giúp, chúng ta đây liền đợi ở nhà.” Hiện tại chỗ yết bảng đầy chặt người, Tôn Huệ nghĩ, nếu hắn nguyện ý đi một chuyến này, chính mình cũng không cần phải chịu tội.
Phùng đại bá lập tức đơ người, lần đầu tiên hắn gặp người như vậy, nửa điểm khách khí cũng không có. Theo đạo lý, cho dù thật sự muốn phiền toái người khác thì cũng phải giả vờ chống đẩy một phen mới phải. Bất quá hắn không tiện nói thêm với cháu dâu câu gì, chỉ có thể gật đầu nói:“Không có việc gì, ở nhà chờ là được, có tin tức ta qua nói.”
“Làm phiền đại bá đi một chuyến.”
Vào phòng, Phùng mẫu hỏi:“Vừa rồi đại bá hắn đến đây, nói cái gì?” Sao mà vừa đến thì đã lập tức đi rồi?
“Đại bá là muốn đi thị trấn xem bảng điểm, nói thấy kết quả sẽ lập tức chạy lại đây.” Tôn Huệ đi qua đi, ngồi xuống, rót chén trà:“Con nghe xong liền cảm tạ đại bá, nói đã vậy thì chúng con không lên thị trấn nữa, đỡ mất công. Vả lại là, nương nghe xong đừng cười con, đứng trước bảng chỉ sợ con run quá không dám xem ấy chứ!”
Lúc này ở nhà đợi bản
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-binh-than-vung-song-nuoc/2199358/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.