Đầu năm có hai chuyện quan trọng, đầu tiên là Tôn Duẫn vào tư thục học, sau khi hỏi thăm mấy nhà gần đó, Tôn mẫu quyết định cho Tôn Duẫn đi học cùng một nơi với Chu Sơn, như vậy cũng có thể chiếu ứng lẫn nhau; thứ hai là chuyện chuyển dời phần mộ của Tôn phụ, chuyện này còn cần thời gian, lúc này Tôn mẫu vừa mới đề xuất với lý chính, bởi vì lúc trước nổi lên tranh chấp với đám người Vô Lại, sợ người nhà hắn cản trở, cho nên chuyện này phải từ từ thúc đẩy, gấp quá là không được.
Ban đầu Tôn Huệ định rằng sau khi đệ đệ đi học, nàng sẽ bắt đầu thu mua củi ở trong thôn, rồi tự mình chở lên trấn trên bán kiếm chút tiền chênh lệch. Thế nhưng vừa mới nói ra đã bị Tôn mẫu bác bỏ, người đốn củi trong thôn đều là đám thiếu niên choai choai, cho dù chưa phải nam nữ đại phòng, nhưng dù chưa đến tuổi đính hôn thì cũng cần phải chú ý một chút. Cho nên Tôn mẫu thà rằng kiếm ít tiền chút, cũng không hy vọng con gái của mình bị người ta nói ra nói vào.
Vì chút chuyện nhỏ này, Tôn Huệ thấy không đáng phải cãi cọ với mẹ, vậy nên nàng đổi suy nghĩ, dù sao xe lừa để không chẳng làm gì, không bằng cho thuê, mỗi ngày chưa nói tới chuyện kiếm được bao nhiêu tiền, không cần cho lừa ăn là tốt rồi.
Nhưng khi nàng kích động chạy đi nói với Tôn mẫu, không đợi mẹ nàng mở miệng, Chu Đồng bên cạnh đã cười trước tiên, lắc đầu nói: “Mau
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-binh-than-vung-song-nuoc/2199325/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.