Nếu nói trong tháng này có ngày gì đó đặc biệt, thì đó chính là sinh nhật tuổi thứ bảy của Diệu Nhi. May mắn làm sao, cả hai kiếp làm người đều sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm, nếu không vào sinh nhật của kiếp trước chỉ có mình cô âm thầm lặng lẽ chúc mừng chính mình sẽ buồn lắm. Cảm giác rõ ràng bạn đang ở một nơi đông người mà vẫn lạc lõng như thể xung quanh bạn chẳng hề có một ai. Không ai hiểu mình, cũng như chẳng ai biết rõ những cảm giác bản thân mình đang phải chịu đựng.
Nói thật, nếu mọi người như cô, lạc đến một nơi xa lạ, không quen biết ai, kể cả có bị đuổi ra đường cũng không biết nên đi đâu và về đâu. Cảm giác đó vô cùng đáng sợ, nhiều đêm cô giật mình thon thót tỉnh dậy, mồ hôi đầm đìa vì những cơn ác mộng và sợ hãi. Nào có chuyện thoải mái như trong tiểu thuyết nói đâu. Thôi, bỏ qua những thứ không vui đó, may mắn cô vẫn còn một gia đình yêu thương mình.
Cùng Tiểu Sơn cho gà ăn xong, hai tỷ đệ cầm rổ đi hái rau dại về nấu cám lợn. Non nửa trưa mới về, hái được một rổ đầy ụ lại còn tiện tay hái rất nhiều rau dại về nấu cơm trưa. Lúc hai tỷ đệ về nhà, thấy nương và An Nhi tỷ đang ngồi thêu thùa may vá, nói chuyện vui vẻ với Cao Vân tỷ và nương của tỷ ấy.
Nương của Cao Vân tỷ gọi là Phan thị, là một người phụ nữ có gương mặt hiền hòa nhưng khắc khổ. Năm tháng khó khăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-binh-di/132462/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.