Thân là nhi tử của hoàng đế mất nước phải tự sát, Tự Hạo lớn lên dưới sự chăm sóc của cữu cữu Nhậm Quân. Sau khi thành niên, để tránh né kẻ địch cũ đuổi giết, y chọn cách trải qua cuộc sống hoang dã vắng vẻ ở Mục Dương. Tính cách y rộng rãi, tâm lý mạnh mẽ, có kỹ năng sinh tồn, cảm thấy làm người bình dân cũng không tệ. Y cô độc một mình, làm bạn với một con chó con cho đến khi gặp được thụ Ngu Tô chịu vì y mà vá áo ấm.
Đây là chuyện xưa về một kẻ địch không để ta được yên tĩnh biểu lộ ân ái, ta chỉ muốn bước trên đường phục quốc cho xong, đi đến đỉnh cao nhất của đời người, tự do biểu lộ ân ái. Công có thân phận là nhi tử của Hoàng đế, từ nhỏ đã hiểu được con đường phục quốc gian nan, cảm giác sâu sắc về việc cần gì phải tìm đường chết, không bằng ôm lão bà hâm nóng đầu giường.
Thụ là một thiếu niên bình thường, trong tộc hắn có truyền thuyết nai trắng hiện rõ Đế phi. Hồi nhỏ, hắn và bốn nữ hài (bé gái) đều thấy nai trắng, hắn cảm thấy không liên quan tới mình, ai ngờ đứa nhỏ Lam duy nhất mới phải. Trong truyện có người yêu nhau hòa hợp về thể xác lẫn tinh thần, đồng bọn đáng yêu, thư thái mà tốt đẹp, đáng giá để đọc.