2 tiếng sau, Kiều Mặc tỉnh lại, mọi người đương nhiên vào thăm. Mễ Ly thấy đầu Kiều Mặc cuốn băng lại mắt liền đỏ hoe. Là ai đã hại em trai cô như vậy chứ? Nó mới 12 tuổi, ai lại có thể hại một đứa trẻ 12 tuổi chứ?
Không lẽ… Không có khả năng, Trình Tố Tố tuy đáng sợ nhưng không bao giờ dám làm việc này.
Cửa phòng bệnh mở ra, thư ký Hoàng cúi đầu rồi nói:
“Chủ tịch, tôi đã xem đoạn video được ghi lại và cũng đã in ảnh ra, là một chiếc xe bị ăn trộm cách đây 3 ngày.” Thư ký Hoàng đưa ảnh cho ba Kiều. “Cảnh sát cũng phát hiện ra là chiếc xe đã bị bỏ lại cách nơi 5km, trên xe cũng không còn dấu vết gì, dấu vân tay đã được lau chùi kĩ càng. Chứng tỏ đây là một vụ tai nạn, cảnh sát nói ngày mai sẽ bắt đầu điều tra vụ án này, chủ tịch đừng lo quá.”
Ba Kiều nhìn kĩ ảnh rồi đưa thư kí Hoàng:
“Cậu cũng liên hệ với bên truyền thông để nhờ tìm nhân chứng đi. Cách đoạn đường có 1 km là khu vui chơi trẻ em, chắc chắn sẽ có người đi qua đi lại thấy. Rồi nói luôn nếu ai có thông tin gì bổ ích giúp tìm được hung thủ sẽ có tiền thưởng.”
“Vâng, vậy tôi xin phép đi trước.” Thư kí Hoàng chào mọi người rồi đi làm việc của mình.
Kiều Mặc nói không ra tiếng hỏi:
“Vẫn chưa tìm ra chiếc xe đó ạ?”
Mễ Ly vỗ nhẹ tay Kiều Mặc:
“Em đừng lo, chắc chắn sẽ tìm ra.”
Kiều Mặc gật đầu, nói:
“Mọi người ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-song-bi-tham-cua-nu-phu-con-lau-da-co-dai-minh-tinh-ta-day/1594400/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.