15.
Chúng tôi sớm đoán được Ôn Hân Nhiên sẽ lấy ung thư ra làm cái cớ, yêu cầu được chuyển đi để tiếp nhận điều trị y tế.
Vì vậy, trước khi cô ta thụ án, Lục Tùy An đã liên hệ với các bác sĩ của bệnh viện thành phố, chứng minh tờ giấy khám bệnh của cô ta là giả.
Cũng khám lại tổng quát cho cô ta, tính toán làm lời nói dối của cô ta tự sụp đổ.
Kiểm tra kết quả lại làm mọi người mở rộng tầm mắt.
Ôn Hân Nhiên thế mà thực sự bị ung thư dạ dày!
Nhưng không phải giai đoạn cuối, mà là giai đoạn đầu.
Mấy năm nay, đầu óc cô ta luôn tìm cách để đối phó với tôi, không chịu rèn luyện thể lực không nói, còn hình thành thói quen xấu thức đêm rồi uống rượu.
Mắc bệnh chỉ là chuyện sớm hay muộn.
Trong phòng bệnh, người phụ nữ với khuôn mặt tái nhợt.
Cô ta nằm thẳng tắp ở đó, ánh mắt dại ra.
“Báo ứng khó chịu à” tôi nhàn nhạt nói: “Lúc cô làm giả giấy khám, lúc làm bộ nôi ra máu, có hay không nghĩ tới việc có một ngày như này mọi chuyện hết thảy đều biến thành sự thật?”
Ôn Hân Nhiên mấp máy miệng, phun ra mấy chữ: “Tao thua……”
Tôi cười trào phúng: “Đều là cô tự tìm.”
“Dựa vào cái gì? Người đáng chết rõ ràng là mày, là mày Ôn Tân Di!”
Cô ta đột nhiên hét lớn, giống một con sư tử tức giận.
“Ở nông thôn không tốt à, vì cái gì mà mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-phan-cong-cua-tho-con/2692202/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.