Ngữ Kỳ mặc chiếc váy Lưu Hạ Bạch mua, ngắm bản thân trước gương rồi cười nhạt. Cũng chẳng phải cô gái xinh đẹp gì, nữ chủ còn xinh hơn gấp mấy lần. Gia thế lại còn đàng hoàng, căn bản nguyên chủ vì một khúc dưa chuột mà bị đẩy tới đường cùng.
[ Ký chủ không nên dùng suy nghĩ sắc bén với nguyên chủ a!]
Ngữ Kỳ thu lại ánh mắt im lặng thoa chút son, nếu phải đi trả thù thì cô liền quậy cho đã, trước tiên phải để bản thân không quá nhếch nhác.
Hệ thống cũng yên lặng nhìn cô, hệ thống nhìn thấy ký chủ hoàn toàn không ngu ngốc như vẻ bề ngoài, vô cùng khó hiểu.
Cô vẫn tập trung trang điểm, một hồi liền đeo trang sức lên người. Nhìn một hồi gật đầu hài lòng đôi chút:
- Cũng có chút khí chất.
Hệ thống nhìn cô im lặng, nguyên chủ không hề có chút khí chất nào mà là thuộc tính của ký chủ. Tuy kiếp trước ký chủ làm hết việc này đến việc khác ngu ngốc, nhưng khí chất vẫn rất giữ nguyên kể cả khi không phải là thân xác của mình.
Cô nhìn đồng hồ cũng đã tới giờ hẹn, đi xuống tầng kiếm một đôi giày phù hợp, bỗng vỗ trán một cái thở dài. Lưu Hạ Bạch dẫn cô đi mua đủ thứ nhưng lại không đi mua cho cô đôi giày nào, đúng là...!
Ngữ Kỳ nhìn một đôi giày bata tạm được của mình đi vào, nhìn một chút. Có hơi quê mùa nhưng tạm ổn. Cô bước ra khỏi nhà nhìn xung quanh không có bóng dáng của nữ chủ, liền biết nữ chủ được đón đi rồi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-phan-cong-cua-nu-phu/185634/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.