- Này... cô....
Lưu Hạ Bạch giật giật khóe mặt nhìn chằm chằm cô không thốt thành lời... Cô thả tay ra làm anh đang được đỡ kiểu công chúa liền ngã xuống mặt đất, nhăn nhó mặt mày.
Ngữ Kỳ nhặt quả bóng ném cho cậu sinh viên kia rồi quay đi không nói lời nào, Lưu Hạ Bạch đang làu bàu đứng dậy nhìn cậu ta vẫn ngẩn ngơ nhìn về phía cô thốt lên một câu:
- Thật cool!
Anh mặt chảy đầy hắc tuyến không thèm quan tâm nữa chạy theo cô hét lên:
- Này nhỏ xấu xí đợi tôi với! Chúng ta cùng vào lớp!
Cô có điên mới quay lại, bước chân càng nhanh hơn bỏ đi mệng cũng gào theo:
- Đừng có đi theo tôi nữa tiểu bạch kiểm! Cút đi!!!!
Lưu Hạ Bạch dừng chân một chút nhìn cô đang đi, rồi lại cười chạy đuổi theo cô cho bằng được, thở hồng hộc đi theo miệng hỏi:
- Này cô ăn gì mà chạy không biết mệt thế?
Ngữ Kỳ bỗng dưng đứng dựng lại nhìn anh, ánh mắt không lạnh không nóng nói:
- Đưa thư của anh muốn đưa cho Lăng Oa Oa đây, tôi sẽ đưa giúp và đừng làm phiền tôi nữa!
Lưu Hạ Bạch nhíu mày nhìn cô không nói gì, đúng là vừa nãy anh muốn nhờ cô thật... Chần chừ một lúc rồi đưa cô lá thư, cô giật mạnh quay đi không hề quay đầu lại.
Để lại anh nhìn cô có chút nhíu mày... Lạnh lùng vô tình thế sao?
Ngữ Kỳ bước nhanh vào trong lớp đặt lên bàn của Lăng Oa Oa đang đọc sách, cô ta ngạc nhiên nhìn bức thư rôi ngại ngùng cất đi, trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-phan-cong-cua-nu-phu/185630/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.