Hai con ngựa rong đuổi trên đường không ngừng nghỉ trên đường dài, một con được dắt chạy theo còn một con thì có một nam nhân để một nữ nhân dựa vào lòng phi nước đại.
Ngữ Kỳ lúc này không có 09 xuất hồn ra với bị đánh ngất cô đúng ở trạng thái bị treo, hoàn toàn không biết cái gì. Hoắc Triển Bạch vẫn như cũ tay chân ghìm cương, hắn cúi xuống nhìn mỹ nhân trong lòng làn da trắng bóc môi đỏ tự nhiên mi dài cong vút đường nét mỹ miều. Chữ hồng nhan hoạ thuỷ rất xứng đáng với cô, dù cô không thành nữ nhân của tên Hoắc Minh Dị kia thì cô cũng sẽ gây ra một đợt sóng ngầm mà thôi.
Hoắc Triển Bạch thản nhiên nhìn cô cười nhạt
"Nếu bây giờ ta dừng lại và bẻ gãy cái cổ trắng ngần của nàng, tiếng kêu chắc hẳn nghe rất thích."
Lúc này Ngữ Kỳ mà thấy cảnh này cô sẽ cười lạnh một câu, cái gì mà thiết lập nam chính ôn nhu nho nhã, một câu trước yêu thương ngươi một câu sau đòi bẻ cổ ngươi như bẻ cổ gà vậy.
Nhưng cuối cùng Hoắc Triển Bạch đặt môi nhẹ nhàng hôn lên tóc của Ngữ Kỳ, giọng nói trở về ôn nhu như cũ nói
"Nhưng ta ngược lại yêu nàng hơn việc muốn giết nàng. Dù trái tim nàng dành cho tên Quân An kia."
[...] 08 đang ngồi xem cùng 09 nghe xong đoạn này quay ra nhìn 09.
[Mi nhìn cái gì, ta đâu biết trong bộ não mấy tên đó nghĩ cái gì.] 09 cũng chịu với mạch logic này, chỉ cần ký chủ xuất hiện bất cứ thế giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-phan-cong-cua-nu-phu/1491618/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.