"Con không có đùa!"
"Kỳ nhi!" Bắc Hàn đanh giọng, hắn không đồng ý cô bên cạnh Nguyệt Diệp. Dù hắn không hiểu tại sao lại có cảm giác như vậy nhưng linh tính hắn mãnh liệt nói như vậy.
Ngữ Kỳ buông Nguyệt Diệp ra chắp tay hành lễ Bắc Kha nói
"Trưởng môn, con biết hôm nay nói hơi đường đột nhưng xin người đồng ý cho con cầu thân sư huynh!"
"Ngậm chặt miệng Bắc trưởng môn!" Trưởng lão Bính trợn mắt nhìn Bắc Kha may không cầm ly rượu nữa nhưng vẫn há hốc mồm lần thứ ba.
Đệ tử ở dưới huýt sáo, vị đại sư tỷ này quá táo bạo rồi!
Nguyệt Diệp nắm nhẹ lấy cổ tay cô nói khẽ "Đừng quậy Hoạ Mi."
Cô nắm ngược lại tay anh trấn an rồi kiên quyết nhìn chằm chằm Bắc Kha.
Bắc Kha lấy lại tinh thần e hèm một tiếng rồi nói: "Chuyện này có hơi quá vội vàng... Con vẫn còn trẻ biết đâu sau này sẽ có ý trung nhân. Không cần vội vàng như vậy... ha ha..."
Ngữ Kỳ nghe ra ý từ chối của Bắc Kha liền bước ra sân trước đại sảnh giơ một tay lên trời một tay đặt ở ngực hô to đủ cho toàn thể mọi người có mặt ở tiệc rượu nghe thấy.
"Hoạ Ngữ Kỳ ta thề!"
"Hoạ Mi đừng nháo!"
"Kỳ Nhi con vào đây cho ta!"
"Ta xin thề đạo lữ duy nhất của ta chỉ có Nguyệt Diệp! Sinh mệnh ta nối liền với chàng, sống thì cùng sống! Chết thì cùng chết! Ở đây có các chư vị cùng thiên đạo xin làm chứng cho kẻ phàm nhân này! Nếu sai lời hồn phách tiêu tán vĩnh viễn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-phan-cong-cua-nu-phu/1491564/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.