Chương trước
Chương sau
Lộ Lộ nhìn thẳng về phía Ngữ Kỳ nhoẻn miệng cười xinh đẹp cúi đầu quy củ mà đáng yêu nói:

"Sư tỷ hảo!"

"Sư muội hảo!" Ngữ Kỳ ngay lập tức lấy lại được tinh thần khuôn mặt bình tĩnh gật đầu cũng quy củ nói.

Cô nhìn kĩ nữ chính này rồi cười nhạt một tiếng, giống thì giống đến cả khí chất của nàng ta, xinh đẹp tựa như đoá hoa dại kiên cường nở trước tuyết chọc người ta yêu thương.

Rồi cô lại tiếp tục chấn động... Nếu thật sự như vậy thì nhan sắc của cô sẽ về đúng với nguyên dạng? Cô đã gần như quên nhan sắc thật của mình rồi, thực sự lúc này rất muốn tìm gương để soi...

Bắc Hàn thấy cô không gây sự mà như đang có tâm sự gì đó không tập trung, hắn thở dài dùng thần thức nói chuyện với cô

"Con không tập trung."

Ngữ Kỳ tiếp thu tất cả mọi thứ của nguyên chủ cũng không bị ngạc nhiên khi có giọng nói trong đầu... Chỉ là cô đã đứng yên lặng.

Lộ Lộ chọc người thương tiếc đến các vị trưởng môn, môn thúc cười đến hiền hoà liên tục nói tốt. Cô cũng không muốn quan tâm cúi đầu... Hệ thống muốn thăm dò cô. Đến tình tiết cũng tương tự đời sống thật của cô nha...

Lộ Lộ vẫn luôn chú ý tới bên này thấy cô không can thiệp không nói gì cả hơi nhíu mày, kiếp trước người đứng trước mặt cô ta sẽ là người luôn chiếm lấy được sự nổi bật, mà cô ta thì cứ cúi gằm đầu không nói gì muốn nói cũng bị bơ còn bị Ngữ Kỳ chọc cho nước mắt đảo quanh mắt.

Bây giờ thì lại tĩnh mịch như nước, làm cô ta cũng có chút để ý tới. Nhưng lại thấy Ngữ Kỳ nhất nhất im lặng mới buông xuống phòng bị tiếp tục lấy lòng mọi người xung quanh.

Sau một hồi nhàm chán cuối cùng cũng đã kết thúc, Bắc Hàn quay ra định trò chuyện với Ngữ Kỳ thì cô phi lên ngự kiếm mà phóng đi luôn. Hắn đành bất đắc dĩ dùng thần thức nói "Cẩn thận không ngã." Rồi mới quay ra nói chuyện với Lộ Lộ

Ngữ Kỳ bay như bay vào rừng tìm một hồ nước cúi xuống hí hửng nhìn rồi lại cụt hứng... Gì chứ? Không phải nhan sắc thật của cô rồi... Sau đó ngay lập tức lại hí hửng.

Không sao, mỹ nhân nha! Còn đẹp hơn Lộ Lộ kia đến 6,7 phần, lông mày lá liễu mắt ướt sinh động môi đỏ mọng nước tạo vẻ bề ngoài càng xinh đẹp.

Ngữ Kỳ cười cười muốn đưa tay chạm vào mặt hồ nước bỗng mặt hồ nước nổi lên một khuôn mặt...

Chát!!!!

"Ai ui... Sư muội... Tại sao lại tát ta...?" Nguyệt Diệp ôm má uỷ khuất, anh đang nằm dưới đáy hồ tĩnh lặng một chút ai ngờ thấy sư muội lúc cười lúc buồn soi mặt hồ tính ngoi lên hỏi thì bị ăn tát.

Tim Ngữ Kỳ lúc này vẫn còn đập thình thịch sợ tí nữa hét ầm lên. Cô nhớ tới thế giới trước lại nhịn xuống không tát cho vị đại sư huynh này một cái nữa.

Nguyệt Diệp chính là vị đại sư huynh nhân từ đối tốt với nguyên chủ ở kiếp trước. Người như tên, điển trai không theo kiểu lạnh lùng mà đầy khí chất như Bắc Hàn mà anh theo kiểu mỗi nét hay đến khuôn mày đều mang nét dịu dàng như trăng trên cao. Đẹp đến mức đem ra so với Bắc Hàn cũng không thể so ra được ai đẹp trai hơn. Thể chất của đại sư huynh này cũng cực phẩm là thiên linh căn hệ thổ lại càng hợp với tính cánh của hắn.

"Huynh ở hồ ta chưa sử dụng thiên kiếm đâm cho vài cái đã là may rồi" Ngữ Kỳ trợn mắt lên trông vốn khí chất đầy mình lại lộ ra vẻ đáng yêu.

Nguyệt Diệp bật cười ngoi lên hồ dùng chú thuật hong khô đồ đứng trên ngó sen nhẹ nhàng:

"Ta tên Nguyệt Diệp, muội tên gì? Bình thường ta không hay ra khỏi chỗ sư phụ Bắc Kha lắm, muội đừng giận."

"Ta tên Hoạ Ngữ Kỳ, đồ đệ thân truyền của Bắc Hàn." Cô còn không thèm dùng kính ngữ, mỉm cười đạp lên cánh sen lại gần chỗ hắn.

"Hoạ mi"

"Hoạ mi em gái huynh!" Ngữ Kỳ trợn mắt, cái vị đại sư huynh này có chút đáng ghét nha!

"Ha ha ha..." Nguyệt Diệp cười rồi chú cánh hoa sen tạo thành bông hoa nhỏ nhẹ nhàng lơ lửng lên tạo thành phong cách vô cùng đẹp...

"Cho muội."
Ngữ Kỳ cạn lời nhìn bông hoa, thính nhau đấy à? Nhìn Nguyệt Diệp như tên dở hơi nhưng cô vẫn cầm lấy thì bị anh túm nặn xuống hồ

Cô hôm nay trợn mắt có vẻ hơi nhiều, lúc này mắt có chút đau cùng khó thở thì Nguyệt Diệp chú cho cô thở được ở dưới nước, mỉm cười nói:

"Sao? Ở dưới đáy hồ này rất đẹp, cùng xem đi?"

Ngữ Kỳ lại tiếp tục trợn mắt nhìn anh, mẹ nó anh muốn tôi xem cùng với anh bằng cách dìm người ta xuống đáy hồ cùng à?

Nguyệt Diệp cười rồi làm sáng bừng cả đáy hồ lên, ở dưới có nét hoa văn cổ vằn vện kì lạ. Cô có linh cảm gì đó liền đưa tay chạm vào hoa văn đó bỗng dưng hoa văn thế mà phát sáng!!!

Ngữ Kỳ ngạc nhiên rút tay lại nhưng bị Nguyệt Diệp nắm chặt tay cả hai cùng ấn vào nó, moá hệ thống cứu! Vị đại nhân này muốn giết cô!!!

[Ting! Ký chủ phát hiện ra Băng Thanh Thiên Hoa, xác định thuộc tính.... Thuộc tính siêu hiếm chỉ được kích hoạt khi tìm kiếm được nửa kia của mình, đây là tu luyện dần cho cặp đạo lữ. Nếu luyện thành sẽ đánh bại được cả ma tôn, chỉ sử dụng được trong các thế giới tu tiên] 09 gật đầu, ký chủ cũng rất hên đi?

"A? Hoá ra là Băng Thanh Thiên Hoa. Chúng ta thật hên nha!" Nguyệt Diệp mỉm cười dịu dàng nhìn cô, tay cả tay hiện ấn kí hoa sen

... Cô nhìn Nguyệt Diệp lúc này chỉ muốn thốt lên... Moá nhân vạt này trâu bò quá đáng rồi....

"Nhưng tại sao lại có ấn ký ở tay cả hai?" Ngữ Kỳ thắc mắc.

"Vì đây là tuyệt kĩ của đạo lữ, ấn ký nói lên ai là đạo lữ của ai" Nguyệt Diệu kéo cô lên bờ vừa bơi vừa nói.

"Gì?! Vậy ta với huynh...?" Thế này sao ta làm được nhiệm vụ...?

"Muội đừng lo, ấn ký là ta với muội phát hiện ra chứ chưa chắc là đạo lữ của nhau. Khi một trong hai tìm được đạo lữ thì người đạo lữ kia sẽ hiện biểu hiện hoa sen."

Ngữ Kỳ thở phào một hơi thấy mình đã ngồi ở mặt đất rồi, đang định nói với Nguyệt Diệp

"Kỳ nhi." Một giọng nói vang lên...

.
Ngữ Kỳ

Lộ Lộ

Nguyệt Diệp
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.