"Không! Không không không! Chết tiệt! Nữ nhân độc ác! Ta hận nàng!!!" Hướng Dực ôm chặt thân thể hoàn toàn muốn chìm trong vũng máu, bên cạnh vẫn là 2 đứa trẻ ngủ không tì vết thương.
Có người muốn đến gần giúp đỡ hắn toả ra áp khí khiến ai muốn lại gần cũng đều cảm thấy rất khó thở.
"Cút!" Đừng hòng tới gần Ngữ Kỳ của hắn!
Nữ nhân độc ác, ta hận nàng! Trong đầu Hướng Dực liên tục lặp đi lặp lại câu nói này, mắt chảy ra huyết lệ cúi xuống nhìn khuôn mặt của Ngữ Kỳ đã hoàn toàn nhắm mắt lại
Hắn cúi xuống hôn cô rồi đứng dậy bỏ đi. Có người thấy hắn đứng dậy gọi ới lại
"Này anh ơi... Anh có số người nhà của cô này không?"
Hướng Dực ngừng lại một chút rồi cười nhạt đi tiếp như không có gì xảy ra.
"Chỉ còn cái xác thì làm gì? Thứ ta muốn vốn là linh hồn của nàng ấy." Hướng Dực lau huyết lệ bước đi hoàn toàn không quay lại nhìn đến một lần
Đến khi ta tìm thấy nàng, đừng hòng rời khỏi ta. Dù là ta dùng tính mạng của ta đi chăng nữa...
Ngữ Kỳ nhìn xác mình hơi rùng mình, may mà kéo cô ra kịp. Không chắc đau chết mất... Nhưng cô không hiểu tại sao hệ thống vẫn chưa kéo cô về mà vẫn lơ lửng như này, dù gọi cũng không thấy trả lời.
Bỗng xung quanh cô chuyển cảnh. Cô thấy Tuấn Duật liên tục làm việc dù hai đứa trẻ được chăm sóc kĩ lưỡng, anh vô cùng yêu thương hai đứa trẻ, một lần Tuấn Duật đi qua một cửa hàng trang sức,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-phan-cong-cua-nu-phu/1491516/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.