Khóc quả thực đối với Ngữ Kỳ rất tốn năng lượng, khi cô đang nạp năng lượng tốt nhất đừng ai làm phiền.
Nhưng chiếc điện thoại réo liên hồi lúc nửa đêm làm cô phát cáu, bấm nút nghe rồi gần như gào lên
- Điên hả mà gọi giờ này? Có biết bây giờ là mấy giờ không?
- Cô cũng giỏi rồi. - Giọng nói đầy tức giận
Ngữ Kỳ nhíu mày giơ di động ra nhìn lại tên, chữ "Tuấn Duật" đập thẳng vào mặt làm cô tỉnh ngủ
Mặt méo xẹo, chỉnh lại giọng bình thường một chút, cô vẫn thấy ghê cái ánh mắt của hắn lúc đẩy ngã cô
- Anh gọi tôi gì vậy?
- Hôm nay tôi tạm thời tha cho cô, Kim Lân đã không có chuyện gì rồi nhưng nếu còn lần sau xảy ra...
- Khoan khoan, chuyện có thể để mai không? Tôi thực sự rất buồn ngủ, anh không biết con người rất cần giấc ngủ à? Có gì mai nói, ở đó chăm sóc Kim Lân của anh đi. - Ngữ Kỳ ngáp một tiếng rồi tắt nguồn đi ngủ
Tuấn Duật nhíu hàng mày kiếm nhìn số điện thoại một lúc, nghe thấy tiếng Kim Lân ho liền bỏ qua thắc mắc trong đầu
Sáng hôm sau
Ngữ Kỳ đang ăn cháo của bà Phương đưa, bà xót xa nhìn cô
- Con đấy, có thai phải chăm sóc bản thân chút chứ? Chuyện cưới nhau có thể để sau, sao lại làm việc dại dột như vậy?
Cô vẫn thuỷ chung ăn cháo không hề nói tiếng nào, bà Phương thấy cô im lặng tưởng cô bướng bỉnh không nghe đành bật tivi lên xem
Một đám hỗn độn xung quanh một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-phan-cong-cua-nu-phu/1491495/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.