Sự hung hăng đột ngột của Vu Giai khiến tất cả mọi người đều phải kinh ngạc, đặc biệt là người đàn ông kia. Trông thấy biểu hiện như thế của cô, hắn cảm thấy khó hiểu vô cùng.
Đối phương đau đến nỗi không nói chuyện được. Vu Giải nhanh nhạy kéo chiếc khăn che mặt xuống. Phía sau tấm khăn kia là một khuôn mặt thật lạ. Đến Vu Giai cũng chẳng biết gì về nó, ngay cả chút ấn tượng cũng không.
Vu Giai không hề có thiện cảm với người đó, cô hung hăng nhấc chân lên đạp vào người phụ nữ đó mấy cái liền. Phải chắc chắn rằng ả kia không thể đứng dậy được nữa thì cô mới thôi. Quay đầu lại nhìn đám người “bắt cóc” kia.
Từ khi người phụ nữ này xuất hiện, Vu Giai đã cảm thấy có gì đó không đúng rồi. Bọn bắt cóc này chẳng chuyên nghiệp gì cả. Bây giờ thì sự nghi ngờ lúc đó của cô như được khẳng định thêm phần nào rồi. Nếu bọn bắt cóc tống tiền đó là dân chuyên nghiệp thì làm gì có chuyện để người thuê mình nằm lăn lóc trên đất rồi còn bị con tin đánh đập dã man chớ.
Có người chạy đến nói nhỏ với anh Phong chuyện gì đó. Sau đó anh Phong kinh ngạc, liếc nhìn Vu Giai một cái. Trong ánh mắt tràn đầy ý cười, rồi anh ta nói: “Rút.”
Trừ người phụ nữ đang nằm trên mặt đất và Vu Giai thì mọi người hệt như thủy triều, không chậm trễ một giây nào, bọn họ rút sạch không còn một mống, chút dấu vết cũng chẳng còn gì, vô cùng chuyên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-noi-day-day-han-hoan-cua-vai-phu-va-phan-dien/2426201/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.