Khi nào được ra khỏi phòng chờ này thì còn phụ thuộc vào độ nổi tiếng, hay là hậu đài của mỗi người. Vu Giai và Cốc Trình Hàm cũng được bố trí một đoạn, không dài lắm, chỉ có nữa giờ. Vì trước đó cũng đã chào hỏi qua, chỉ có Vu Giai, Cốc Trình Hàm và Phùng Hạo, Hà Uyển Doanh không tham gia.
Sau khi buổi lễ bắt đầu được mười phút, Vu Đông mới tới sân vận động.
Người dẫn chương trình lần này là một MC có tiếng trong giới, lời nói hài hước, nhanh nhẹn, dí dỏm.
Người dẫn chương trình đang giới thiệu các bộ phim lọt vào danh sách đề cử, Vu Giai cũng không quan tâm nhiều đến giải thưởng. Loại lễ trao giải này, bề ngoài nhìn có vẻ công bằng, nhưng phía sau, ai ở trong giới cũng đều có thể biết được một chút chuyện, vẻ bề ngoài, kỹ thuật diễn và cả hậu trường đều phải xuất sắc, những giám khảo đang ngồi ở hàng ghế đầu kia cũng không phải uống gió Tây Bắc để sống.
Bất quá Vu Giai đi theo Vu Đông, xác thật chiếm được lợi ích rất lớn, chỉ có thể nói là quang minh chính đại được hạng nhất, có ưu thế hơn rất nhiều người, cho nên khi trên đài kêu tên nam chính xuất sắc là Cốc Trình Hàm, Vu Giai thật tình vui mừng cho hắn, tuy rằng cô đã sớm biết được kết quả.
Người dẫn chương trình đã kêu tên nữ chính xuất sắc nhất ba lần, Vu Giai bị Hà Uyển Doanh đẩy vài cái mới phải ứng. Tuy rằng cô biết nữ chính <> sẽ đoạt được giải thưởng lần này, nhưng nữ diễn viên ban đầu kia đã có danh tiếng rất lớn trong giới giải trí, và danh sách đề cử năm nay cũng có nhiều nữ diễn viên tên tuổi, cho dù cô có tự nhận diễn xuất của cô không thua gì nữ diễn viên ban đầu kia, đối với giải thưởng lần này cũng không hi vọng nhiều, dù gì cô ra mắt chỉ mới được ba năm, thời gian quá ngắn, cho dù thiên phú cực kì cao cũng không thể nào đạt giải.
Vu Giai đứng lên khỏi chỗ ngồi, đi về phía sân khấu, quảng đường chưa đến 20m đầy ánh đèn lập lòe của máy ảnh. Trên lối đi cũng được trải thảm đỏ, đạp lên thật mềm mại, nội tâm đã sợ hãi của Vu Giai cũng dần yên ổn xuống, trên mặt lộ ra nụ cười xinh đẹp hoàn mỹ.
Cô đi lên sân khấu, xoay người đối mặt với mọi người dưới khán đài, nghệ sĩ lớn trong giới là khách quý được mời đến để trao giải tiến lên trao cúp cho cô. Cúp được tạo hình một chuỗi hoa ngô đồng bằng vàng, đế pha lê khắc giải thưởng và tên người đoạt giải, kèm theo một giấy chứng nhận nền đỏ mạ vàng.
Vu Giai mỉm cười bắt tay với vị nghệ sĩ trao giải kia, cầm cúp và giấy chứng nhận giơ lên cao chào khán giả, hiện tại cô rất cao hứng, thật sự rất hạnh phúc. Có thể nói cúp này tượng trưng cho một danh xưng khẳng định, vì có cúp, cho dù thời gian ra mắt của cô ngắn, cho dù cô chỉ mới quay được ba bộ phim thì sau này danh xưng trong giới của cô cũng là ảnh hậu.
Bộ dáng mím môi cười của Vu Giai đặc biệt tươi sáng, thêm bộ váy xa hoa trang trọng hôm nay của cô càng tăng thêm vẻ đẹp kia.
“Nhận được giải thưởng này, nhất định Vu Giai sẽ rất hưng phấn.” Âm thanh của người dẫn chương trình phối hợp với sự vui sướng của Vu Giai: “Có thể nó một vài lời cảm nhận với mọi người không?”
Vu Giai mỉm cười đưa tay cầm lấy microphone: “Đầu tiên tôi có nên cảm ơn CCTV và MTV không?.”
Lời nói của Vu Giai làm mọi người nghĩ đến một tiểu phẩm rất nổi tiếng trước đây, mọi người trên đài và dưới đài cười rộ lên, không khí sôi động lên không ít.
“Tôi rất hạnh phúc khi có thể nhận được giải thưởng này, nói thật, đối với tôi đây là một bất ngờ lớn, đó cũng là niềm tự hào và vinh dự của tôi,….” Vu Giai đã từ từ lấy lại bình tĩnh sau kinh ngạc và vui mừng, nguyên bản Vu Giai cũng không sợ những trường hợp như thế này, lời nói tự nhiên rất bình tĩnh và êm tai.
Người dẫn chương trình cũng rất hài hước, lời nói dí dỏm, biết cách lựa lời để tăng độ hot, hỏi cô những câu hỏi đều là câu mà mọi người muốn biết nhưng không có câu nào vượt quá giới hạn.
“Nam chính xuất sắc nhất và nữ chính xuất sắc nhất ở chung một bộ phim, đây là kỉ lục lần đầu tiên ở lễ trao giải này. Đối với cái này, Tạ đạo diễn có lời gì muốn nói không?” Tạ Tam Sơn cũng bị gọi lên sân khấu, một bộ phim mà có thể đạt được hai cái cúp quan trọng, đây là niềm vinh dự lớn của Tạ Tam Sơn, cũng là của Cốc Trình Hàm, Vu Giai và <>, đối với một đạo điễn như Tạ Tam Sơn, mỗi một bộ phim đều giống như là một đứa con của hắn.
Tạ Tam Sơn không hề bủn xỉn mà ca ngợi kỹ thuật diễn Vu Giai và Cốc Trình Hàm, huống hồ kỹ thuật diễn của hai người cũng rất tốt, tuy rằng hắn đã rửa tay gác kiếm nhưng cũng chưa hoàn toàn rút ra khỏi giới diễn viên. Tạ Tam Sơn ca ngợi hai người ở đây, nhất định sẽ trở thành một nấc thang dẫn đến thành công sau này của hai người.
Giải nam nữ chính xuất sắc nhất cũng không có chiếm quá nhiều thời gian, bởi vì phía sau còn có giải thưởng quan trọng hơn.
Vu Giai vẫn duy trì tâm tình tốt ôm cúp đi về chỗ ngồi của mình, lúc ở trên khán đài cô cảm thấy hai ánh mắt quá mức mãnh liệt đang nhìn cô. Cô ngẩng đầu tìm kiếm, liền thấy được Giang Yến Linh. Giang Yến Linh không ngồi cùng đoàn phim <>, mà là ngồi cùng nghệ sĩ của Cửu ca, khi ánh mắt của Vu Giai nhìn sang, nghệ sĩ của Cửu ca đều mỉm cười nhìn lại, chỉ có Giang Yến Linh xoay đầu tránh ánh mắt của Vu Giai.
Vu Giai suy nghĩ về hành tung của Giang Yến Linh trong khoảng thời gian này cũng không có gì bất thường, dưới sự cảm thán không ngừng của Hà Uyển Doanh, Vu Giai cũng buông bỏ tâm tư kia xuống, bỏ cúp vào tay Hà Uyển Doanh. Giang Kiêm hỏi Vu Giai cảm thấy như thế nào, Vu Giai thẳng thắn nói tựa như một giấc mộng.
Phùng Hạo cũng cầm cúp lên xem, vẻ mặt vừa hưng phấn vừa hâm mộ: “Em cũng có thể giống như Tiểu Giai tỷ thì tốt rồi.”
Vu Giai nhỏ giọng hỏi Vu Đông nguyên nhân mà cô nhận được giải thưởng này, cô không tin rằng cô có thể thật sự đánh bại những người khác, loại cảm giác này không hề ổn.
Vu Đông cũng không giấu giếm, lại nói, Vu Giai có thể nhận được giải thưởng này thật đúng là kết quả của một quá trình dài ở phía sau, không phải nói là hối lộ trọng tài, mà là do bộ phim của nữ diễn viên nổi tiếng nhất lại đề cập đến một vài vấn đề mẫn cảm nên bị cấm chiếu, nữ diễn viên thứ hai và thứ ba thì bị giới truyền thông phanh phui đời tư có vấn đề.
Vu Giai nhíu mày, cũng do cô không đọc tin tức trong giới.
“Dù có tìm cách giải quyết nhưng qua nhiều ngày vẫn không thể giải quyết được. Một giải thưởng như Kim Ngô Đồng cũng không thể trao cho một diễn viên tác phong có vấn đề, rất không tốt.”
Vu Giai nói: “Vậy em đây là ‘Trai cò đánh nhau, ngư ông đắc lợi’.”
“Có vẫn tốt hơn là không.”
Vu Giai cười hì hì hai tiếng, cô cũng không suy nghĩ nhiều, dù sao cúp cũng là thật, cô cũng không chột dạ.
Trên sân khấu tiếp tục trao giải, dưới khán đài, Vu Đông vẫn nói nhỏ: “Tôi nhận được một kịch bản, buổi tối sẽ nhắn qua cho cô, tải về xem thử đi.”
“Vu ca lại bắt được một cái kịch bản tốt à?” Vu Giai cao hứng hỏi.
“Nội dung cũng không mới lạ, có chút cổ hủ, nhưng nhân vật nữ chính cô có thể thử, nếu không muốn bị buộc vào một hình tượng nhất định thì phải thử nhiều loại nhân vật khác nhau, tựa như khuôn mặt, ngàn người như một, thì hãy tạo điểm nhấn cho chính mình.” Vu Đông nói.
Vu Giai thong thả gật đầu. Một công ty sẽ không bồi dưỡng nhiều nghệ sĩ có loại hình tương đồng, mỗi người đều có mỗi tạo hình riêng, cũng chính là hướng phát triển trong tương lai. Đối với hình tượng mà Vu Đông chọn cho mình, Vu Giai rất thích, từ đầu cô đã muốn diễn nhiều nhân vật khác nhau, nhưng thay đổi nhanh như vậy có lẻ cũng không phải là một chuyện tốt đối với cô, bởi vì khán giả sẽ khó nhớ kỹ cô. Muốn mọi người có thể nhớ đến, cô chỉ có thể hoàn thành tốt mỗi nhân vật, để lại ấn tượng khó quên trong lòng mọi người.
“Tôi cũng đã gửi cho Trình Hàm và Tiểu Phùng, trở về rồi hai người cũng đọc thử đi. Trình Hàm nam chính, Tiểu Phùng nam thứ.”
Cả ba người đều sửng lại, đảo mắt nhìn Vu Đông: “Chúng tôi diễn chung với nhau?”
Vu Đông gật đầu.
Vu Giai nóng lòng muốn xem thử kịch bản, có thể được Vu Đông nhìn trúng, còn muốn cho ba người các cô cùng nhau diễn, rốt cuộc là nội dung như thế nào? Thật vất vả mới chờ được tới khi kết thúc, cô liền thúc giục Giang Kiêm và Hà Uyển Doanh về khách sạn. Về tới khách sạn, liền cởi giày, cả lễ phục cũng không cởi, chân trần đi vào mở hòm thư, bấm vào tin nhắn của Vu Đông, nhân thời gian tải về liền đi tẩy trang.
Chờ cô tẩy trang xong, kịch bản cũng đã được tải xong, cô chuyển kịch bản qua điện thoại, xóa bỏ bản ghi.
Hầu như kịch bản của phim điện ảnh đều ngắn, không quá dài, đây là một kịch bản cổ trang, thiên về tình yêu, là một bộ phim hài, Vu Giai vừa xem liền vui vẻ cả đêm, gần sáng mới xem xong kịch bản, lúc đi ngủ trong đầu còn quanh quẩn mấy tình tiết trong kịch bản.
Lễ trao giải đã kết thúc, Vu Giai cũng không cần ở lại Đế đô, ngày hôm sau tỉnh dậy liền thuê tài xế trở về Nam Thành, hai ngày tiếp theo cô bị kịch bản mới thu hút, xem đi xem lại rất nhiều lần, càng xem lại càng vui. Kịch bản này có tên là <>, nữ chính là một nữ cảnh sát hình sự xinh đẹp, mềm mại nhưng lại có vũ lực mạnh mẽ, nam chính là một thiên tài ưu tú có đầu óc, cảnh sát hình sự phải lòng một thiên tài, nhưng mỗi lần tỏ tình đều gặp xui xẻo, có đủ loại tình huống quấy rối lúc nữ chính chuẩn bị tỏ tình, nào là cướp ngân hàng, buôn lậu ma túy, bênh nhân tâm thần gây rối,… Nữ cảnh sát càng thất bại càng lấn tới, càng đánh lại càng hăng, thiên tài không chịu nổi sự quấy nhiễu của cô gái liền lấy cớ đi công tác để tránh né mối đào hoa này, không nghĩ tới lại vô tình ngồi lên tàu của bọn tội phạm lại vô tình nghe được âm mưu của chúng. Nữ cảnh sát cũng lên tàu làm gián điệp, kết quả là dựa vào đầu óc thiên tài của nam chính và giá trị vũ lực mạnh mẽ của nữ chính để phá hủy hang ổ của bọn tội phạm, trong quá trình đó còn có rất nhiều tình tiết gây cười.
Lúc Vu Giai đang nghiêm túc xem xét kịch bản mới thì trên mạng đột nhiên xuất hiện nhiều hình ảnh với nội dung và tiêu đề có sức khủng bố mạnh mẽ.
Vu Giai nhận điện thoại của Giang Kiêm liền mở trang web, nhìn những bức ảnh khó coi trên đó, tuy rằng không rõ ràng nhưng vẫn có thể nhìn ra được, khuôn mặt của cô gái trong ảnh là Vu Giai. Vu Giai siết chặt con chuột trong tay, xem tất cả hình ảnh trên đó, không có văn bản hay lời giải thích đính kèm, người đăng bài chỉ đăng những hình ảnh kia.
Điện thoại vẫn còn đang kết nối với Giang Kiêm, âm thanh an ủi của Giang Kiêm truyền tới: “Tiểu Giai, việc em phải làm bây giờ là không được tức giận. Những thứ này lan truyền rất nhanh, lúc chúng ta phát hiện thì đã không còn kịp để chặn lại.”
Những ngón tay cầm điện thoại của Vu Giai trở nên trắng bệch: “Người trong ảnh không phải là em.”
“Anh biết, những tấm ảnh này đều đã bị chỉnh sửa rồi, nhưng quả thật kỹ thuật của bên kia rất tốt, nhất là chỉnh sửa kiểu này, mơ mơ hồ hồ rất giống như là bị chụp lén. Mấy ngày này em nên ở nhà, không được ra khỏi cửa, rất nhiều người không biết thân phận thật sự của em, cho dù biết là Vu gia thì cũng không thể làm gì được.”Âm thanh của Giang Kiêm cũng không phải hài hước thờ ơ như lúc trước, lại ẩn ẩn có chút tức giận.
“Giang ca, em không muốn làm rùa đen rút đầu.”
“Anh biết, bọn anh cũng đang tra ngọn nguồn của những bức ảnh kia.” Hắn làm trợ lý của Vu Giai còn chưa đến hai tháng đã xảy ra loại chuyện như thế này, nhiều năm qua, chuyện này quả thật như một cát tát vào mặt của anh ta.
Sau khi ngắt điện thoại của Giang Kiêm, Vu Giai mở weibo, quả nhiên trên weibo mọi người cải cọ ầm ĩ, những bức ảnh cũng được đem ra.
“Ảnh chụp có qua chỉnh sửa hay không, tôi nghĩ mọi người nên tự đánh giá.”
Đăng câu đó lên weibo, Vu Giai liền rời khỏi weibo, nhớ kỹ địa chỉ web mà Giang Kiêm đã đưa, gọi điện thoại cho đại ca. Hacker, tìm kiếm địa chỉ đó, người duy nhất Vu Giai có thể nghĩ đến chỉ có Vu Đoan.
Vu Đoan nghe Vu Giai nói xong, lập tức đen mặt, mở ra địa chỉ web mà Vu Giai gửi tới, mặt đen như mực, lập tức gọi mấy cuộc điện thoại. Em gái của hắn, ai dám nhục mạ cô như vậy? Tên nào dám?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]