Note: Đây là bản có H không cắt xén không kéo rèm, được lấy từ weibo của tác giả. Chị Ngũ đăng hình mờ toẹt nên tôi cũng căng hết cả mắt ra mới đọc được T_T
- ----------------------------------------------------------------
Viên Tinh Châu phát hiện bản thân cứ luôn nhịn không được muốn đi trêu Diệp Hoài, có đôi khi cậu cảm thấy Diệp Hoài vô cùng khí phách, mình so sánh với hắn chỗ nào cũng không bằng, thế nhưng đa số thời gian, trong lòng cậu cũng cảm thấy Diệp Hoài có điểm ấu trĩ, ấu trĩ đến đáng yêu, cho nên chính mình trêu xong rồi vẫn muốn vỗ về che chở.
Chẳng hạn như lúc này, cậu tuy rằng xoay người bỏ chạy, cười khanh khách không ngừng, rồi lại nhịn không được quay đầu lại theo dõi tình hình của Diệp Hoài, sợ hắn không cẩn thận té ngã. Tuy rằng này đoạn đường này không khó đi, nhưng dù sao cũng là ở trên núi.
Cứ hai bước lại quay đầu một lần, chưa chạy ra bao xa đã bị bắt được.
"Em......" Diệp Hoài bày ra bộ dạng tức muốn xì khói, nhưng thấy Viên Tinh Châu cười nắc nẻ không ngừng giống như bị điểm huyệt cười, chính mình cũng không thể hiểu được mà muốn cười theo.
"Em có bệnh phải không!" Diệp Hoài ra sức đè lại khóe miệng, cả giận nói, "Ấu trĩ như vậy!"
"Ấu trĩ chính là anh thì có!" Viên Tinh Châu lập tức phản bác, sau đó lại dừng một chút, cười nói: "Em yêu anh."
Diệp Hoài: "......"
Diệp Hoài thoáng sửng sốt, suýt nữa thì hoài nghi mình nghe nhầm.
Viên Tinh Châu lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-ly-hon-hoan-my/2781618/chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.