Má ơi, thật luôn? Cô còn tưởng ban nãy là do bản thân nghe nhầm nữa chứ?
Đi du lịch?
“ Sao đột nhiên lại..” - Kiều Uyển Nhi ấp úng.
Hắn im lặng một hồi, chắc là đang nghĩ xem nên nói thế nào không quá sến sẩm lại không gây mất lòng.
“ Đi trăng mật”.
Vốn dĩ hắn muốn sau khi tổ chức hôn lễ sẽ đưa cô đi, nhưng bây giờ trong lòng hắn quá bất an, phải khiến cho cô vui vẻ. Có như vậy thì cô mới không rời đi nữa.
Kiều Uyển Nhi trước đây từng đi đến rất nhiều nơi, mỗi buổi tiệc lớn cha mẹ đều đưa cô đến đó để tìm xem người nào phù hợp. Tuy mang tiếng là ‘đi rất nhiều nơi’ nhưng thực chất cô chẳng thoải mái chút nào.
Riêng tư không có, chỉ là một món hàng đợi xem ai vừa ý thì đem về.
“ Đi đâu?” - Trong lòng có chút mong chờ, cô cứ nghĩ mãi đến việc đi chơi mà đại não không kịp tải dữ liệu.
Không chú ý đến hai từ ‘trăng mật’ mà hắn nói.
Lục Nghiên Dương không ngờ cô đồng ý nhanh đến vậy, có chút ngạc nhiên, nhưng vẫn nói ra đáp án đã chuẩn bị từ trước đó …
Trước đó đang nói đến chính là trước khi hai người đăng ký kết hôn. Lúc đến nhà cô hỏi cưới thì hắn đã nghĩ đến tên của con đầu lòng luôn rồi. Chuyện đi trăng mật chỉ là việc cỏn con.1
“ Đi đến đảo, du lịch một tuần sau đó sẽ đến những nơi em muốn”.
“ Vậy khi nào đi?”.
“ Ngày mai” - Lục tổng nhanh nhảu đáp.
Kiều Uyển Nhi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-vo-nghia/436027/chuong-142.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.